Ở Rể (Chuế Tế)

Chương 565 : Tro tàn (5)

Ngày đăng: 15:01 30/04/20


(5)



Mưa phùn vẫn đang rơi lất phất, trong doanh địa lốm đốm những ánh lửa. Mặc dù trên sườn núi có không ít người, nhưng thủ vệ, lính gác đều rất có quy củ, ai làm việc nấy, không có chút ồn ào huyên náo, cho thấy quy củ trị doanh của Thiết Thiên Ưng cực kì nghiêm khắc.



Trong nhà lều ánh đèn lay động, khi vị thư sinh trẻ tuổi tên là Thành Chu Hải kia đến, Thiết Thiên Ưng bày ra dáng vẻ đang xử lí công vụ. Đối với người của Mật Trinh ti, Thiết Thiên Ưng không đến mức không thèm nhìn, nhưng cũng không mấy coi trọng, tự bản thân thấy bày ra tư thái này là đủ rồi. Về phần những gì đối phương nói, bản thân có thể nghe nhưng không cần làm theo tốt nhất là đối phương nói xong có thể hài lòng, tự mình rời khỏi, bên ấy cũng không phật lòng.



Nhìn kĩ liền thấy người kia tuy tuổi tác không lớn lắm nhưng khí độ trầm ổn.



Trường bào mặc trên mình bị ướt non nửa, có vẻ khi đến có chút vội vã, dường như phải đến đây giải quyết chính sự. Thiết Thiên Ưng thật ra khá thưởng thức những người có khí chất như vậy, nhưng lại chán ghét đối phương đến chỗ mình "xử lý" mấy việc gì đó. Bên ngoài tự nhiên dùng thái độ ôn hòa chào hỏi, nhưng không nghĩ đến thanh niên kia trong thời gian chưa nói nỗi mấy câu đã khiến y có chút thất vọng.



Sau mấy câu chào hỏi có tính hình thức, thật ra cũng rất đơn giản, bởi vì thanh niên kia tuy rằng duy trì lễ nghĩa nhưng trong mấy câu nói không đến mức quá nhanh, ý tức lại thẳng thắn đi vào vấn đề.



Hình bộ làm việc, áp giải Phương phỉ về kinh, theo lý mà nói, Mật Trinh ti không nên tham gia vào.



Người thanh niên kia chắp tay cười, tỏ ý xin lỗi:



Nhưng lần này trên đường Thành mỗ xuôi nam, có nghe nói một chuyện. Ổ, không thể không đến đây có vài lời muốn nói với Thiết đại nhân.



Thiết Thiên Ưng thần sắc thản nhiên:



- Vậy sao? Không biết là chuyện gì.



Thành Chu Hải cúi đầu đắn đo một lát mới mở miệng:



- Lần này Thiết đại nhân và Tông đại nhân truy bắt Phương Bách Hoà, vốn là không có vấn đề gì, thậm chí Thành mỗ không khỏi không vỗ tay tán thưởng cách bày bố trong đó. Chỉ là trong chuyện này xuất hiện mấy nhân vật có thân phận đặc thù, Mật Trinh ti đã tra xét, trong đó có mấy cái tên nếu không đưa lên phía bắc, e là sẽ khiến cho Tần tướng và Ninh tiên sinh phiền lòng. Vì vậy mà Thành mỗ mới đêm hôm đến đây, muốn biết thái độ của Hình bộ trong chuyện này.



Thiết Thiên Ưng mặt nhăn mày nhíu:



- Lại không biết những người thân phận có vấn đề này, cụ thể là những ai?



- Sự tình vẫn chưa được định đoạt. Thành mỗ cũng chưa muốn nói ra những người thân phận có vấn đề này




Người tên là Tây Qua kia



Nàng vẫn chưa chết.



Ninh Nghị miễn cưỡng che ô đứng ở đó, thở dài một hơi:



Ngoài ra, kẻ đứng sau lưng chính là Tư Không Nam



Chúc Bưu gật gật đầu, nhất thời lại có chút không rõ, vì sao đối phương đã bình an mà hắn vẫn giữ thái độ này.



Ninh Nghị giương ô lên, đứng trong bóng đêm bên ngoài doanh địa, cúi đầu suy nghĩ một hồi, khi nhìn về phía xa lại có vẻ ngưng trọng.



Với thế cục trước mắt, đây không còn nghi ngờ gì nữa, chính là thế cục sinh tử, xác thực Tây Qua không vì mất đao mà bị giết, nhưng cũng không thể chứng minh nàng vẫn còn sống. Hắn từ nhỏ đã có tính thích đánh cuộc, sau đó dần dần lại bồi dưỡng kiến thức, dần dần cũng nắm chắc được chiều hướng phát triển của rất nhiều tình hình xấu, đối với mọi chuyện đều có sẵn sách lược, ít nhiều cũng biết được nội tình. Nhưng trong tình thế trước mắt, hắn trước tiên cũng chỉ có thể thở dài một hơi.



Việc nắm chắc đương nhiên là không thể, vận may cũng không biết nên tìm ở đâu, đến cả hi vọng hắn cũng chỉ mong hai người Tây Qua cùng Trần Phàm có thể còn sống sót đương nhiên là còn dẫn theo cả đám người Bá Đao nữa. Đó chỉ là một chuyện, mà hiện tại hắn căn bản là tình thế trước mắt hắn không thể nhìn thấu. Đang nghĩ như vậy, khi Chúc Bưu định đi lấy xe ngựa, lại đột nhiên có người cười tuấn mã đến, là một tên thuộc hạ của Mật Trinh ti, hiển nhiên là có tin tình báo quan trọng đến tìm hắn.



Theo tin tức mới tra được, trong đám dư nghiệt của Phương phỉ, mấy tên trông coi sổ sách đều đang lên phía bắc, hiện giờ đã tiến vào phạm vi hai trăm dặm gần đây. Hình bộ và người từ một bên khác đang ở toàn lực lùng bắt, đã xuất hiện tử thương. Xem ra những người này đến là muốn cứu đám người Phương Bách Hoa



Ninh Nghị ngẫm nghĩ một chút, gật đầu:



Trở về.



Ở một nơi khác, trong những căn nhà lều, Thiết Thiên Ưng chắp tay sau lưng, đã đi qua đi lại được một lúc rồi. Một lúc sau, có thuộc hạ tiến vào.



-Đi liên lạc với kinh thành, tra cứu về một người.



Y cau mày:



Khách thần của Hữu Tướng phủ Thành Chu Hải, ta muốn biết y là người thế nào.