Ở Rể (Chuế Tế)
Chương 637 : Gặp nhau mùa thu (hạ)
Ngày đăng: 15:02 30/04/20
Dịch giả: luongsonbac1102
Mưa nhỏ dần dần.
Hội nghị trong thư phòng Tướng phủ đã kéo dài hơn nửa giờ, cũng dần dần đi ra ngoài nội dung chính thức, bắt đầu trở nên tùy ý.
Đối với những nhóm phụ tá trong tướng phủ mà nói, đều tự có phương diện phụ trách riêng, lúc này tới giai đoạn này, các vấn đề phần lớn cũng không phải là trên khái niệm, mà là đẩy mạnh và kết hợp nhiều hạng mục công việc cụ thể. Lần này lúc mới sáng sớm gặp mặt, chủ yếu là vì Ninh Nghi trở về, mọi người nói một chút tình hình gần đây, sau đó nhìn xem có loại chuyện gì không thể kết nối phối hợp.
Ninh Nghị trước mắt quản lý tài chính ở trong tướng phủ, quản lý nảy sinh dư luận tuyên truyền, cũng quản lý vô số quan hệ trên thương trường... Tuy nói tài chính xem như tài sản riêng của tướng phủ, chuyện nảy sinh dư luận đều không phải là nhằm vào tướng phủ. Quan hệ trên thương trường cũng chỉ có thể nói là lui tới nói lý, mọi chuyện cần thiết đều không nắm được ý trên mặt quan, nhưng trong tướng phủ đẩy mạnh rất nhiều chính sự, thật đúng là cần loại này nhúng tay để không có ai liên lụy. Ninh Nghị phối hợp với mọi người, coi như cưỡi xe nhẹ đi đường quen.
Đương nhiên, trước khi hắn chưa có trở về, mọi người và Ninh Nghị bên này phối hợp vốn không có xảy ra sơ sót gì. Lúc này hắn trở lại Biện Lương, mấy thứ này đương nhiên cũng chỉ là chào đón, khiến hắn hiểu rõ trong lòng. Trên thực tế, thời gian gần đây, kết quả thi võ cử nhân đã sắp xuất hiện, mọi người ngoài sáng trong tối giành người, ý đồ đề cử một đám người thích hợp lên vị trí thích hợp. Có thể lôi kéo thì lôi kéo, không thể lôi kéo cũng sẽ phân tích có thể cưỡng bức sử dụng hay không... từng chuyện từng chuyện, sáng sáng tối tối lẫn lộn, nhưng nếu chuyện đã xảy ra, cũng chỉ có thể dựa theo tình trạng hiện có để làm, không làm, sẽ càng thêm hỏng bét.
Chuyện cần thiết bàn luận xong, sau đó mọi người ngồi xuống uống trà nói chuyện phiếm. Nói tới thế cục của Kim quốc, mọi người cũng hiểu được có hơi khó bề phân biệt.
- ... A Cốt Đả mới chết, sau đó Ngô Khất Mãi kế vị, gác lại chinh chiến, củng cố triều chính, đây là lúc có thể nhìn thấy được. Hiện giờ trong triều đình có rất nhiều cách nói: có người tin tưởng, sau khi Ngô Khất Mãi ổn định triều chính, sẽ gây khó dễ với Vũ triều ta, kiên trì thừa dịp căn cơ của Kim quốc chưa ổn định. Đại lượng mua chuộc bộ phận dư nghiệt Liêu quốc. Cũng có người tin tưởng, thành viên quân chính nòng cốt của Kim quốc đều không đủ, không có lực lượng xâm nhập phía nam, nhưng nếu như chúng ta làm quá mức sẽ bức Kim quốc không hề có lựa chọn khác. Bởi vậy, trước mắt phạt Liêu đã xong, lúc này hai bên chúng ta với thành ý bắt đầu làm ăn. Đám người Đường Khâm Tẩu, Cảnh Hi Đạo đều duy trì quan điểm này. Mấy thế lực lớn có thể ảnh hưởng đến trong ngoài triều đình, cũng đều cổ vũ như thế, cho rằng một năm kế tiếp, sẽ là thời khắc mấu chốt quyết định thái độ của song phương ngày sau, kỳ thật cũng có đạo lý đấy!
Nghiêu Tổ Niên nói xong, liền hớp một ngụm trà. Tần Tự Nguyên ở sau bàn lại tiếp lời nói.
- Dù sao hiện tại, chúng ta cũng rất khó thấy rõ, kế tiếp Kim quốc sẽ đi như thế nào. Rất nhiều chuyện trước đây, ta cùng với Lý tưởng từng có suy xét, hiện giờ đối với những thứ hỗn loạn bát nháo này, ngược lại có chút chán ghét. Nếu lực lượng của ngươi đủ mạnh, vốn là muốn đánh ngươi cũng sẽ qua lại làm ăn buôn bán, nếu lực lượng không đủ, dù nói tới gọi lui, người vốn có thiện ý cũng sẽ cảm thấy không đánh ngươi không được... Chỉ có điều hiện giờ trong triều đình có rất nhiều ý tưởng loại này, Thánh Thượng cũng hơi có khuynh hướng...
Lão nhân dùng một chút, cầm lên chén trà:.
- Sau khi A Cốt Đã chết, người kế vị cũng không phải là con trưởng, mà là anh chết em kế vị. Việc này cơ hồ là truyền ngôi, mà không phải là kế tục bình thường. Chúng ta cũng có đi tìm hiểu, bên trong Kim quốc, lực lượng của thái tổ nhất hệ này còn là rất trọng yếu, bao gồm Tông Hàn, bao gồm Hi Doãn, đều là người tài năng thiện chiến nhất trong Kim quốc, là hạng người hết sức quan trọng, đã có nhiều người nhân cơ hội tiến cử với Thánh Thượng. Đúng lúc này Kim quốc xuống tay. Những người đầu cơ này là đáng giận nhất...
Ninh Nghị nuốt miếng bánh, nói:
- Bất kể như thế nào, mặc kệ tương lai có khả năng đánh hay không, xâm nhập ngàn dặm, ra sức đánh một trận, luôn phải có đấy!
- Mặc cho ai đến xem, đến nói, hắn đều có, nhưng xem cho tới khi có chiến tích, rồi lại đều không có lòng tin gì nữa, không biết nên chuẩn bị đến mức độ nào mới tốt...
Kim diệt Liêu, lại đến A Cốt Đã chết, sau đó hết thảy thế cục đều có vẻ hư ảo. Đối phương có thể đánh tới hay không là một vấn đề khó hiểu. Bởi vì bất kể xem theo phương diện nào, sáu châu Yến Vân ngoài Nhạn Môn Quan, mấy vạn quân đội, hơn nữa bộ đội Thường Thắng Quân thuộc Quách Dược Sư không ngừng mở rộng, cũng đủ để đối kháng một lần chiến tranh loại hình lớn. Mà ở bên trong Nhạn Môn Quan khoảng cách đến kinh thành, bao gồm quân đội chính quy, bao gồm loại người chiếu an của Đồng Bàng Nhi, bao gồm thêm sau Chiếu chiêu an Đàm Chấn lần này áp đặt biên chế quân đội ở khu vực ngàn dặm, số lượng mấy chục vạn... trận thế khổng lồ như thế, thoáng nghĩ tới, đa số mọi người có loại ảo giác... căn bản không biết mình còn phòng ngừa cái gì.
Nhưng theo ý nghĩ về phương diện khác, Liêu quốc bẻ gãy nghiền nát rồi ngã xuống, bên trong vũ triều bản thân có nhiều tệ đoan, có thể nói tới, đủ các loại lý do không thể nói ra, nếu cộng lại, càng không có ai có thể ở trên vấn đề "Đối kháng Kim quốc" nảy sinh ra lòng tin nhiều lắm.
Hết thảy đều quá nhanh, Kim quốc ở trong thời gian mấy năm đấy Liêu quốc suy sụp, đã biến thành đối thủ chân chính của Vũ triều. Mà bất kể vấn đề nào: Đánh ngươi, không đánh ngươi, đánh thắng, không đánh lại... các kết luận đó đều tồn tại quá nhiều lý do và quá nhiều sơ hở, bởi vì quá nhiều nhân tố, ngược lại một cái ý nghĩ nào đó đều không thể suy tính, thậm chí có vẻ hoang đường.
Giống như lần này, sau khi thi võ cử nhân chấm dứt, mọi người bắt đầu thao tác bố cục, tướng phủ có ý đồ ở trong tình trạng hỗn loạn này, vẫn có thể củng cố lại một phòng tuyến ở phương bắc. Nhưng một mặt, thực sự có cần thiết làm nhiều như vậy sao? Theo Nhạn Môn Quan bắt đầu, phòng tuyến to lớn này bất kể là ai phòng ngự, hẳn đều đủ rồi. Mà ở về mặt khác, làm như vậy có ý nghĩa sao? Bởi vì thoạt nhìn, toàn bộ phòng tuyến hơn ngàn dặm, xem ra cũng đều không đáng tin cậy chút nào, ngươi cũng có một bọt khí dù có vững chắc mấy đi nữa, cuối cùng cũng chỉ là một cái bọt khí mà thôi.
- Lập Hằng hiện tại... là đang làm rất nhiều chuyện rất trọng yếu thì phải?
- Đều là chút chuyện lộn xộn linh tinh, ta cũng không nói rõ được.
- Còn đánh lôi đài với những thương nhân bán lương thực kia sao?
- A... Chuyện đó có thể vẫn đánh tiếp!
- Nhưng bọn họ còn có thể tìm tới gây phiền toái sao?
Ninh Nghị cười rộ lên:
- ... Thỉnh thoảng... Cái đó nhưng thật ra có!
Sư Sư cũng cười, khoảng cách giữa hai người chung quy không tính xa, cũng không tính gần, ánh mắt của Sư Sư mặc dù đang cười, nhưng xem ra ít nhiều có cũng chút cô đơn. Uống xong chén trà, nàng đứng lên.
- Ta gần đây ý tưởng có hơi kỳ quái, cũng không biết nên tìm ai nói chuyện, nếu hôm nay có chút mạo muội thì...
Ninh Nghị lắc đầu:
- Ta nghe hiểu mà!
- Trước khi nói một tiếng chào các tẩu tẩu, Lập Hằng gần đây nếu vẫn còn ở lại Biện Lương, khi muốn nói chuyện làm ăn, không ngại đến Phàn Lâu ngồi bàn. Tiểu muội... gần đây luôn luôn thoái thác lời mời, nhưng nếu là chuyện của Lập Hằng nhất định không từ chối!
- A... Biết! Không có việc gì nàng cũng tới nhà chơi. Đương nhiên, Đàn Nhi là một nhân tinh, nàng để ý đừng để bị nàng ta bán đứng!
Hắn đưa Sư Sư ra tới cửa, trong lúc nói chuyện, Sư Sư tươi cười rạng rỡ, sau khi cúi mình chào hắn, lại có chút cô đơn rời đi. Ninh Nghị ở dưới mái hiên cười cười, hắn đại khái hiểu được vị "bạn hữu nối khố" này rốt cuộc là bị chuyện gì làm cho phức tạp, tuy nhiên việc này, chính mình đúng là không giải quyết được!
Mà ở cạnh mình, cũng là một đống lớn chuyện áp lực như núi đây!
Nhưng cũng không sao cả, hết thảy làm từng bước là tốt rồi, dù sao đại sự chân chính cũng không ở trong này.
Hắn một đường trở về, xuyên qua mái hiên, cửa sân, khi đi vào hậu viện, vợ con đã lâu không gặp đang tụ tập chờ ở đó... Mùa đông sắp tới, kế tiếp, bọn họ sẽ có một thời gian rất dài gặp nhau, sống bên nhau.
Mà hắn cứ như vậy, không có ý định ra cửa...