Oan Gia! Làm Bạn Gái Tôi Nha!

Chương 190 : Những người thân yêu nhất

Ngày đăng: 13:16 30/04/20


Hàn Thiếu Vy run run hai tay cầm điện thoại, ánh mắt sững sờ nhìn chằm chằm vào ông anh trai đứng bất động ngoài cửa. Hàn Thiếu Nghi bối rối nhìn em gái mắt đẫm lệ, anh đã làm cho cô khóc sao?



Anh lao tới giữ chặt lấy tay cô, rối rít:



- Tiểu Vy, nghe anh giải thích...



- Chuyện này là thế nào? Tại sao anh lại giả mạo anh ấy? - Hàn Thiếu Vy giật tay anh ra, chiếc điện thoại của anh vì thế mà rớt phăng xuống đất.



- Anh...Bình tĩnh, Tiểu Vy, em mới hồi phục sức khỏe. Ngồi xuống đây đã.



- Em không muốn! - Cô lắc đầu. - Tại sao anh lại giả mạo nhắn tin gửi cho em? Anh có thành kiến gì với Dương Hàn Phong sao?



- Thật ra...azz, Tiểu Vy, anh không muốn để em biết chuyện này, nhưng ở bên hắn, em thật sự không an toàn.



- Tại sao chứ?



- Em nghe anh nói này, kiểu người như hắn ta không phù hợp với em. Em cũng nghe Lâm Dương nói rồi đấy, ai cũng được, trừ hắn.



- Anh đừng lấy lý do để bao biện cho thành kiến cá nhân của mình với Dương Hàn Phong nữa! - Hàn Thiếu Vy chạy về phòng, đóng chốt cửa. Hàn Thiếu Nghi hốt hoảng chạy theo, đập cửa cả tiếng đồng hồ cô cũng không chịu mở.



Hàn Thiếu Vy dựa lưng vào thành giường, nước mắt thành dòng chảy dài xuống má. Chẳng hiểu sao cô lại khóc, có lẽ vì sự nông nổi bồng bột của mình, ra đi không nói với Dương Hàn Phong một lời nào chăng?



Bây giờ nếu cô gọi cho hắn, liệu hắn có chịu nghe điện thoại không?



Nếu không phải nói thẳng thắn, thì Hàn Thiếu Vy, thích hắn, cô tiêu rồi!



*



- Uống chút cafe đi, mệt mỏi mấy ngày rồi. - Hạo Thiên pha cho hắn một ly đen đá. Nhìn quầng mắt ba ngày dài làm việc của hắn kia, anh không kìm nổi sự tức giận trong lòng, chửi một tiếng.



- Mẹ nó chứ, bọn chó chơi bẩn.



Dương Hàn Phong bây giờ mới rời mắt khỏi màn hình máy tính, mọi thứ xung quanh tối đen lại. Định thần một lát, cảnh vật mới được ổn định. Hắn nhếch mép cười, xoay máy tính về phía Hạo Thiên, trên đó có rất nhiều ảnh của Mạch Hân Chi và CEO Hoomer, từ đơn giản đến mờ ám, hất hàm:



- Đúng như dự đoán, Mạch Hân Chi bán thân cho Hoomer, cặp kè với Phạm Bách Hưng.
Đang chán nản thì Hàn Thiếu Vy lại nhớ ra một điều: Trên tờ báo mạng sáng nay cô vừa đọc hình như có đính kèm số fax của Nhật Hàn. Có thể dùng nó để tìm cách liên hệ với Dương Hàn Phong.



Tíchhhhh, tíchhhhhh...



Tiếp tân nhanh chóng bắt máy:



- Alo? Quầy lễ tân của tập đoàn Nhật Hàn xin nghe.



- Chào cô, có thể cho tôi gặp Tổng Giám đốc Dương Hàn Phong được không? - Hàn Thiếu Vy ngập ngừng nói.



- Cô là ai? Bây giờ Giám đốc của chúng tôi rất bận, không có thời gian dành cho fangirl như cô đâu. Nếu không có việc gì nữa thì chúng tôi...



- Đừng, xin đừng tắt máy. Tôi xin cô đấy. Hãy nói với anh ấy có mama của A Hạn muốn gặp, xin cô hãy giúp tôi.



Tiếp tân nhíu mày suy nghĩ, rồi cũng nhấc điện thoại lên gọi cho thư ký Giám đốc - là một cậu con trai trẻ mới ra trường. Cậu gõ cửa phòng, lập tức bị ánh mắt lạnh như đá của Dương Hàn Phong làm đóng băng.



- Dạ dạ...Giám đốc, tôi không cố ý làm phiền Giám đốc đâu nhưng...quầy tiếp tân nói có người muốn gặp anh, tên là...



- Cút ra ngoài. Bây giờ tôi không muốn gặp ai hết.



Dương Hàn Phong lạnh ngắt buông vài từ khắt khe. Hắn chẳng muốn gặp ai ở thời điểm này cả, trừ Vy Khánh.



Nhưng cô ấy có lẽ chẳng đời nào nghe điện thoại của hắn chứ đừng nói là gọi điện.



Cậu thư ký nghe vậy kiền cúp đuôi chạy ra ngoài. Ở thêm vài phút nữa chắc cậu sợ đến đêm nằm mơ ác mộng rồi lại tè dầm. Cậu gọi điện lại thông báo cho tiếp tân, ngay lập tức Hàn Thiếu Vy nhận được một đống ngôn từ sỉ vả từ cô tiếp tân kia.



- Làm tốn thời gian của chúng tôi nhiều quá rồi đấy cô gái ạ. Cô cũng nghe tiếng thư ký nói trong điện thoại rồi đấy, bất kể cô có là bà nội của A Hạn gì đó đi chăng nữa thì anh ấy cũng không muốn gặp đâu. Thân ái.



Tiếng cúp máy quá mạnh làm Hàn Thiếu Vy giật mình. Cô vứt điện thoại ra một xó. Hay rồi, Dương Hàn Phong hình như đã quên mất sự tồn tại đã từng của cô. Hóa ra...hắn ta cũng chỉ coi cô là người thay thế, đối tốt với cô cũng chỉ vì cô giống bạn gái của hắn. Bây giờ cô biến mất khỏi tầm mắt cũng chẳng khiến hắn để tâm, rõ ràng là quên mất cô rồi.



Vậy mà...cô lại đặt nặng vấn đề lên như thế.



Hàn Thiếu Vy thất thểu mở cửa, thấy hai tên con trai nằm duỗi thẳng cẳng, lim dim ngủ. Cô mỉm cười đau lòng. Cô vì một tên đàn ông xa lạ không để mình vào mắt mà nổi cáu với những người thân yêu nhất của mình, đáng sao?