Oan Gia! Làm Bạn Gái Tôi Nha!

Chương 34 : Đáng xấu hổ! Thật đáng xấu hổ!

Ngày đăng: 13:14 30/04/20


[12:30]



Trong biệt thự nhà hắn, trên chiếc giường trắng xóa có một thiên thần đang ngủ ngon lành, khóe mắt còn đọng lại vài giọt nước trong suốt. Khuôn mặt bình yên như nước hồ. Bên cạnh cô bé...là...



Một tên "siêu biến thái" cũng đang ngủ say giấc. Gọi là "biến thái" vì...người đâu mà thấy con gái nhà người ta đang khóc thì nhảy lên giường ngủ chung chứ?



Tệ hại hơn, bây giờ nó đang nằm lọt thỏm trong vòng tay hắn, mặt úp vào lồng ngực hắn. Tư thế này rất đáng để người ta nghĩ tầm bậy tầm bạ nha...



Tay hắn còn không để yên, cứ vòng chặt người nó vào người mình. Tưởng như là nó đang là cái gối ôm vậy...



Nó khẽ cựa quậy đôi tay...haizz...sao hôm nay khó ngủ vậy nhỉ? Cái gối mọi hôm bị mình ôm mà hôm nay ôm lại mình hay sao?



Từ từ mở mắt ra, suýt chút nữa là nó đã hét ầm nhà lên và lăn đùng ra bất tỉnh nhân sự rồi!



- Cái gì thế này?



Nó cố gắng thoát ra khỏi vòng tay hắn. Nhưng hình như càng cố thoát ra, hắn lại càng ôm nó chặt hơn. Vô tình áp sát nó vào mặt hắn. Cận mặt hắn...thật quyến rũ nha...



Khuôn mặt trái xoan trắng muốt, mũi thẳng, môi mỏng kiểu "bạc tình". Vẻ mặt hắn lúc ngủ thật dịu hiền, khác hẳn với khi thức dậy, cứ hăm he như hổ vậy.



Nó lắc đầu như lấy lại tinh thần, gỡ tay hắn ra khỏi người mình. Rón rén ngồi dậy. Nhưng cái tên "lợi dụng" kia như cảm thấy cái "gối ôm" của mình sắp chạy đi đâu đó, lại liền ôm lấy, kéo lại nó nằm xuống như cũ. Nhưng vì độ cao và quán tính mà ngã xuống. Vô ý làm cho nó và hắn...



Mặt kề mặt...



Môi kề...má!



Nó xấu hổ xen lẫn tức giận, nghiến răng nghiến lợi nói:



- Bây giờ anh mà tỉnh, tôi cho anh xuyên tường luôn đó đồ biến thái!



Nói rồi nó gỡ mạnh tay hắn ra, nhảy thật mạnh ra ngoài.



Bàn tay bị thương bỗng chạm mạnh xuống nệm, nó kêu lên một tiếng. Không to nhưng cũng đủ làm hắn thức giấc.



Hắn nửa tỉnh nửa mơ mở mắt ra, nhưng khi nhìn thấy nó, lại bỗng dưng tỉnh ngủ luôn.



Còn nó, khỏi nói là nó đã xấu hổ như thế nào. Cảm giác lúc này còn xấu hổ hơn khi ăn vụng bị bắt gặp ấy. Còn ra thể thống gì nữa chứ?



- Em...sao lại thức dậy giữa đêm vậy?



Hắn không biết mình vừa làm ra "tội ác" gì. Cứ "hồn nhiên" hỏi nó.




- Đi mà!!



- ANH BỊ ĐIÊN ĐẤY À?



- Cho tôi ngủ dưới đất cũng được! Đi mà! Thà hơn là tôi phải lại gần mấy con vật lông lá kia.



Nó thấy cũng được. Liền gật đầu chấp thuận.



Hắn vui vẻ nằm xuống. Nhưng không có chăn, cũng chẳng có gối. Nó hỏi:



- Anh sang đây mà không có chăn gối ghém gì á?



- Chăn với gối hai con mèo ấy nằm lên rồi! Kinh lắm!



Cho dù nó có xấu hổ đến thế nào, mặc dù nó có bực hắn ra sao thì bây giờ nhìn hắn nó cũng có chút thương cảm. Với lại đây cũng là nhà hắn, để hắn ngủ dưới đất mà không có chăn gối gì kể cũng thấy tội. Nó lại ném cho hắn cái gối ôm và tấm chăn mỏng xuống:



- Cho anh đó! Ngủ đi!



Nói rồi nó ôm Bảo Bảo chui vào chăn, nhắm tịt mắt lại.



Còn hắn, hắn cũng mỉm cười rồi ôm chăn gối xuống ngủ dưới đất.



Haizz...thú nuôi được ngủ trên giường, chủ nhân thì nằm dưới đất. Có quá bất công không??



Dù thế nhưng hắn vẫn ngủ được một giấc ngon lành. Hiếm khi hắn ngủ được như vậy. Nhưng hôm nay ngủ say mà không thức giấc đến 4h sáng là một kì tích!



Nó lạ nhà, nên không ngủ được ngon cho lắm, chốc chốc lại ngó xuống nhìn hắn ngủ. Nó cũng không biết làm sao nó lại có cái phản ứng kì dị vậy nữa.



- Anh Thiên với anh Khang thường đi chơi về muộn vậy sao?



Nó nghĩ, nhưng rồi cũng chìm vào giấc ngủ. Bảo Bảo tròn xoe mắt nhìn nó, khoe nguẩy cái đuôi ngắn cũn. Cảm giác thật yên bình...



______Hết chap 34______



Chỉ một câu thôi...cạn ngôn...



Cảm ơn bạn đọc đã đồng hành cùng Karry suốt thời gian qua. Truyện chưa hết đâu nhé! Karry ước tính là sẽ có khoảng hơn 100 chap rồi mới kết nha!



Thích kết gì? HE hay SE??