Oan Gia Tình Nhân

Chương 3 :

Ngày đăng: 21:55 21/04/20


Ngô ngô, nghe cũng có vẻ hợp lý, hơn nữa y còn thực săn sóc, Ngưu Tiểu Tiểu bị y đưa vào WC, sau đó đóng cửa lại, ngồi ở trên bồn cầu rồi, hắn căn bản là bụng không đau, nhưng lại cười mỉm đem thịt bò bít tết trong ba lô ra lập tức làm bữa “ngọ trà”, ăn uống tốt như vậy, bụng có thể nào không thoải mái.



Hắn ngồi trong đó được mươi phút, Giản Chính Hạo hỏi: “Bụng ngươi đỡ nhiều chưa?”



“Ừm, tốt hơn nhiều.”



Ngồi chồm hổm mười phút, hẳn là giả bộ đủ giống đi, Ngưu Tiểu Tiểu ra khỏi toilet, Giản Chính Hạo cởi giầy nằm ở trên giường xem băng, Ngưu Tiểu Tiểu lúc này mới phát hiện giữa phòng là một chiếc giường lớn hình tim màu phấn hồng, rõ thật mộng ảo lãng mạn đi, hắn hơi đỏ mặt một chút, này gian khách sạn đáng chết, bày biện như vậy lãng mạn làm gì? Giống như vào đây chính là muốn làm chuyện kia vậy.



“Đúng rồi, buổi sáng nắng to, người đầy mồ hôi, nếu đã vào đây, cũng trả tiền rồi, ngươi có muốn ở trong này tắm nước ấm tắm rồi về nhà không?”



Hôm nay hắn vừa ở kho hàng, người đầy bụi bặm, cảm thấy bụi bặm dính trên da thực đáng ghét, không thể tưởng được nếu có thể tắm, hắn đương nhiên liền gật đầu lia lịa, quả thực là không có phòng bị tới cực điểm, một chút cũng không nghĩ tới nếu Giản Chính Hạo không nhận ra hắn, như thế nào có thể lần đầu gặp người khác liền dẫn vào khách sạn, còn bảo người ta đi tắm rửa.



Nhưng là Ngưu Tiểu Tiểu tuy rằng miệng ra rả Giản Chính Hạo là địch nhân, chính là hai người từ nhỏ cùng nhau lớn lên, một khi ở cùng một chỗ, hắn đối Giản Chính Hạo không có phòng tâm.



Hắn vào phòng tắm, bắt đầu tắm rửa. Phòng tắm bố trí đắc thập phần xa hoa, hắn đã lâu không có vào phòng tắm xa hoa như vậy, lập tức mau tay mau chân cởi sạch quần áo, vặn vòi nước nóng, khiến nước vòi hoa sen phun xuống ấm áp êm ái, một mặt la to.



“Tán thôi! Như thế này mới gọi là tắm rửa chứ.”



Hắn la như vậy không phải không có nguyên nhân. Nước trong cái phòng nhỏ của hắn chính là quá mạnh, hơn nữa mùa đông thì lạnh buốt, mùa hè nóng đến tróc cả một tầng da của hắn, làm cho hắn mỗi lần tắm rửa đều giống như đi xung trận.



Hiện tại này đây tia nước ôn hoà, thoải mái rơi trên da thịt tuyết trắng nộn nộn, hắn cảm động muốn chết, hôm nay thật sự là ngày may mắn nhất trong đời hắn, đã được ăn, còn được tắm.



Hắn chăm chú kì cọ, hoàn toàn không thấy được mặt “tường” quay ra phía giường trong phòng chính là một tấm kính trong suốt, cảnh hắn tắm rửa hoàn toàn rơi vào mắt người đang nằm trên giường.



Giản Chính Hạo thưởng thức gương mặt khời dại khoái hoạt giống tiểu hài tử của hắn, sau đó hạ tầm mắt, ánh mắt y trở nên thâm trầm, Ngưu Tiểu Tiểu vân da rõ ràng, tay chân tế gầy còn mang chút hương vị của một tiểu nam hài.



Nhưng là hắn da thịt tuyết trắng, nhũ tiêm Tiểu Tiểu đỏ tươi giữa đám bọt xà phòng nhô ra, cái mông trắng nõn đối diện y, thật thà hấp dẫn lắc lư, ánh mắt y đã muốn tràn ngập dục hỏa.



Ngưu Tiểu Tiểu ở bên trong tắm rửa đại khái đến nửa giờ, hắn tắm cho đến tận khi nóng muốn chết mới cảm thấy mỹ mãn quấn khăn tắm đi ra, bộ dạng chính là giống lúc hắn ở nhà, ngay cả quần lót đều lười mặc.



Tắm xong toàn thân ấm áp, hắn ngáp một cái thật to, đại khái là thân thể thư thái, hắn rất buồn ngủ, hắn ngả đầu lên gối mềm lút, quên phắt việc giả bộ hắn không biết Giản Chính Hạo.



“Chính Hạo ca, ta buồn ngủ.”



“Tốt, ngươi ngủ a.”



Tay Giản Chính Hạo nhẹ nhàng vuốt ve… của hắn, hắn thỏa mãn nhắm mắt lại, hướng người y mà cọ, nhưng là hắn như thế nào ngủ, chính là cảm thấy được có một khối ngạnh ngạnh đụng mình, hắn đưa tay sờ cái chỗ kia, Giản Chính Hạo phát ra một tiếng kêu rên, hắn dùng tay cònl ại dụi mắt.



“Làm sao vậy? Chính Hạo ca, ngươi nơi này như thế nào ngạnh ngạnh vậy?” Hắn lần thứ hai ngốc nghếch vừa ngáp vừa hỏi.



“A a a...... A...... Không muốn a!”



“Nơi này rõ ràng liền hàm như vậy nhanh, còn nói không muốn.”



Cảm giác giống như có âm thanh khác, Ngưu Tiểu Tiểu lần thứ hai dụi mắt, nhìn về phía âm thanh kia. Ở bọn họ chính phía trước, có một màn hình tinh thể lỏng lớn, mắt hắn vừa liếc tới đó, buồn ngủ trong đầu đều chạy sạch.



“Oa, này, đây là AV… AV vẫn được nói đến sao không?”



Ngưu Tiểu Tiểu nuốt nước miếng, tròng mắt xém rớt ra, hắn thật sự chưa từng có xem qua AV, không phải hắn giữ mình trong sạch, cũng chẳng phải không quan tâm, mà là năm lớp mười bị Giản Chính Hạo chà xát cái chỗ kia, chính mình thế nhưng còn có cảm giác mà bật khóc, hắn vẫn có chút bài xích chuyện này.




Hắn căm giận đem korroke bỏ vào trong miệng, khó chịu nhai vài cái, hương vị khoai tây ngọt ngào nhu tế, lại trộn phô mai mỹ vị, làm cái đầu lưỡi đầy hồ nghi của hắn sớm tỉnh lại.



Phô mai, hắn thích ăn nhất chính là phô mai.



“Ngon.”



Hắn căn bản là miệng đã đầy, vẫn sợ korroke trên bàn sẽ bị người khác gắp mất, lập tức bỏ hết vào miệng, không sợ bỏng vẫn nuốt xuống.



Hắn giống như là biểu diễn kỹ năng đặc biệt, đồng sự cùng lão bản thấy liền trợn mắt há mồm, Giản Chính Hạo ước chừng đang nín cười, hắn quay đầu sang bên, hướng vách tường nghẹn cười đến nhăn nhó, Tiểu Tiểu quả ở trên ranh giới giữa đáng yêu vô cùng và ngu xuẩn không chịu nổi mà.



Bất quá hắn mắt tiệp nhanh tay mà đem một khối korroke khác đặt vào đĩa mình, bắt đầu hối hả ăn. Ngưu Tiểu Tiểu kia ăn xong, trong một đĩa cũng chỉ có hai miếng thôi, miếng còn lại hắn muốn ăn đã bị Giản Chính Hạo đoạt đi rồi.



Này cường đạo vô sỉ!



Đồ trộm cướp bất lương!



Trộm đồ của người ta!



Ngưu Tiểu Tiểu thiếu chút nữa rống to ra tiếng, hắn ở trong lòng dùng đủ từ ác độc để hình dung tội ác tày trời của Giản Chính Hạo, sau đó lại bắt đầu lệ long lanh khóe mắt, vẻ mặt ai oán cắn khăn tay, nhìn thấy hiện tại khối korroke mà hắn yêu nhất, so với phô mai bê cuốn phô mai còn muốn ngon hơn rơi vào miệng tên xấu xa Giản Chính Hạo, sau đó trọn đời không thể siêu sinh.



Ô ô, tên biến thái này chính là muốn tranh với hắn mà.



“Thực xin lỗi, ta đi toilet một chút.” Giản Chính Hạo mỉm cười nói.



Hắn trên bàn còn dư một khối khả nhạc bính nhỏ, Ngưu Tiểu Tiểu nhãn tình sáng lên, chờ một chút thừa dịp khi y đi toilet, hắn liền thừa dịp mọi người không chú ý ăn luôn, một khối nhỏ như vậy không có bất luận kẻ nào phát hiện đi, ha hả, korroke vào dạ dày hắn, nhất định sẽ cảm thấy được ở thiên đường, so với ở dạ dày tên xấu xa Giản Chính Hạo như ở địa ngục, quả tốt hơn bao nhiêu.



Hy vọng lập tức trong một giây tiêu tan, Giản Chính Hạo thế nhưng...... Thế nhưng làm ra hành vi khiến kẻ khác giận sôi máu, sát nhân cuồng ma so với y hiện tại còn muốn tốt hơn mấy chục vạn lần.



Y thế nhưng...... Thế nhưng ngay trước khi đứng lên, vươn tay ra, đem kia khối nho nhỏ, tròn tròn, đáng yêu, xinh đẹp, toàn thân có chói lọi kim quang korroke đưa vào miệng.



Oa a a —— Ngưu Tiểu Tiểu quả thực là phát cuồng, korroke của hắn, thế nhưng...... Thế nhưng cứ như vậy không thấy, bị nuốt đi rồi.



Giản Chính Hạo rời chỗ ngồi, vì korroke, hắn tựa như phát điên giống nhau chạy theo phía sau y, miệng phát ra âm hiểm thanh âm, “Đem của ta korroke trả lại, hỗn đản.”



Giản Chính Hạo đứng ở chỗ kín đáo, hắn không nói hai lời, cầm lấy ngón tay Giản Chính Hạo mới vừa cầm qua korroke đáng yêu của hắn, bỏ vào miệng mình liếm, cảm giác đầu tiên là chút bột bao ngoài, sau đó hương vị ngọt ngào của phô mai.



Ăn ngon, hảo hảo ăn ác, cho dù chỉ có bột bột, vẫn là hảo hảo ăn ác.



Giản Chính Hạo phía dưới kia một cây lập tức đứng lên, ai kêu bộ dáng hắn liếm ngón tay, vẻ mặt hưởng thụ, giống như đang liếm chỗ vừa cương lên trong thân thể hắn, cảm giác thừa đủ tình dục dâm loạn, hắn thực bội phục định lực của chính mình, luôn có thể chịu được Ngưu Tiểu Tiểu này đầu đất, hoàn toàn không hiểu trạng huống mà khiêu khích.



Chẳng hạn chuyện tạp chí tình dục năm trung học, rồi khi vào khách sạn, ngay cả quần lót cũng không mặc đích bên người y mà ngủ, một bên còn vuốt chỗ cương lên của y, nói lời vô nghĩa cái gì vậy ngạnh ngạnh chọi hắn.



Ngưu Tiểu Tiểu bỗng nhiên phát giác không đúng, Giản Chính Hạo ngón tay thế nhưng đang động đầu lưỡi hắn, hương vị ngọt ngào của korroke đã muốn biến mất, ngón tay hắn hiện tại chỉ còn một ít vi hàm cảm xúc.



Hai đầu ngón tay kẹp lấy đầu lưỡi hắn, nhẹ nhàng niệp trụ, lưỡi hắn phản xạ đẩy ra, đầu ngón tay liền khẽ vuốt ve đầu lưỡi, tim hắn đập loạn ngậu, đập so với vừa rồi nhìn y ăn bê cuốn phô mai nướng còn muốn nhanh.



Đáng giận a, hay là Giản Chính Hạo là đang nói cho hắn, y vừa rồi không chỉ ăn hắn bê cuốn phô mai nướng cùng korroke phô mai mà còn ăn lưỡi bò? Cái thứ ghê tởm loại đó hắn mới không ăn, không biết biết chọn lựa,, có gì mà còn khoe khoang.