Ôn Nhu Nữ Phụ

Chương 22 : Thiên Tư!

Ngày đăng: 13:12 19/04/20


Tập đoàn AEJ. Phòng chủ tịch.



"Chủ tịch, tất cả đã giải quyết tốt." Jon cầm tập hồ sơ thông báo.



"Rất tốt." Chỉ cần thương tổn Anna đều phải chịu trừng phạt. Họ cần may mắn Anna không sao, nếu không hắn nhất định không bỏ qua như vậy.



Jon nhớ tới cô nàng Lâm Ngọc Dao. Thanh danh hủy hoại, trường học trục xuất, đã không còn gia tộc che chở, không biết sau này sẽ như thế nào. Nếu không cô ta chính là chủ mưu làm hại Anna tiểu thư, cũng sẽ không thê thảm như vậy.



"Anna đã gửi thiết kế?" Hai ngày nay Anna rất rảnh rỗi. Nghĩ tới cô cũng nên hoàn thành chủ đề trang phục mới.



"Đúng vậy. Tôi đã đưa Sofia quản lí xử lí. Chủ đề cầu vồng lần này rất tươi sáng. Chắc chắc sẽ được nhiều người ưa thích."



Anna tiểu thư không hổ là thiên tài thiết kế. Mỗi chủ đề đều rất sáng tạo, đẹp mắt. Lần này đưa ra cũng nhất định trở thành xu thế.



"Như cũ." Eric nhắc nhở. Nói hắn làm việc thiên tư cũng tốt. Hắn chính là núi dựa của Anna.



"Tôi biết." Jon bình tĩnh đáp. Mặc dù có người phản đối thiết kế Az luôn được ưu tiên đưa ra trước. Nhưng ai bảo đó là của tiểu thư Anna đây. Nếu người khác cũng có được hậu trường giống như vậy, chắc chắn cũng sẽ không để lãng phí.



"Quà tặng tối nay đã chuẩn bị. Chủ tịch cần tôi cùng đi?" Nhớ tới tiệc sinh nhật tối nay, Jon nói. Bình thường đều là hắn đi cùng chủ tịch, nhưng cũng phòng khi Anna tiểu thư cùng đi.



"Tối nay cậu có thể về sớm. Không cần theo tôi." Eric hiếm khi nói câu dài như thế nói. Jon đã theo hắn nhiều năm, năng lực làm việc tốt, giữ bổn phận. Nhân viên như vậy, Eric rất trân trọng, đôi khi cũng nhân nhượng hắn.



"Vâng, chủ tịch." Jon cung kính nói. Mặc dù Eric so với hắn nhỏ hơn vài tuổi, nhưng năng lực vẫn để hắn kính phục, cam nguyện làm việc dưới trướng.



Rời khỏi phòng, Jon liền liên hệ Sofia quản lí. Thiết kế của tiểu thư Anna cần lên kế hoạch để đưa ra thị trường. Khâu chế tác và quảng cáo đều phải sẵn sàng chuẩn bị.



4h30



Eric tạm dừng công việc. Hắn cần trở lại đón Anna cùng đi dự tiệc. Không biết Anna đã chuẩn bị xong chưa.
Cửa phòng thật sự đóng. Thiên Lam tức giận vặn xoay chốt cửa. Tiếc là cô cố gắng ra sao, cánh cửa vẫn không xe dịch gì.



Khi Thiên Lam còn đang đấu tranh mở cửa, thân thể cô liền rơi vào một vòng tay cứng rắn. Một giọng nói vang lên trên đầu. "Làm sao vậy?"



Làm sao gì chứ? Thiên Lam tức giận vặn vẹo thân thể. Trêu đùa cô như vậy còn hỏi cô là làm sao.



"Buông ra."



"Không buông." Alex giữ chặt cô lại. Đã là người của hắn còn đòi hắn buông ra. Mơ tưởng.



Thiên Lam dãy dụa một chút cũng không thoát khỏi tay hắn. Nghĩ tới bị hắn đùa giỡn, nước mắt không khỏi trào lên khóe mắt.



Alex vừa thấy cô im lặng, còn không kịp vui mừng cô ngoan ngoãn, chợt nhìn hai dòng nước chảy trên mặt cô.



"Làm sao lại khóc." Alex luống cuống nhìn cô, không biết nên làm thế nào cho phải.



Thiên Lam vừa tủi thân lại tức giận. Lặng im khóc thút thít, không để ý hắn.



Alex chưa bao giờ dỗ người, hay đúng hơn là chưa có người nào cần hắn dỗ. Nhìn cô khóc như vậy, đau lòng lại lo lắng. Hắn ôm cô vào lòng, vỗ về như một đứa nhỏ. "Ngoan... Không khóc..."



Thiên Lam khóc một chút cũng không còn khó chịu. Lại nghe lời dỗ dành của Alex, vừa tức giận vừa buồn cười. Có ai lại dỗ dành như hắn chứ. Cũng không phải là dỗ đứa nhỏ.



Nghĩ tới, cô trước mặt Alex lại khóc sướt mướt như vậy. Thật xấu hổ. Tất cả cũng đều tại hắn. "Tại anh đó."



Alex không hiểu tại sao Thiên Lam lại nói như vậy. Chỉ biết là cô không khóc, trong lòng vui vẻ. Cuối cùng cũng dừng khóc. Cô khóc như vậy, hắn thật không biết nên làm sao, trong lòng thật khó chịu. Cô vẫn nên cười rạng rỡ mới tốt.



" Tại anh."