Ôn Nhu Nữ Phụ

Chương 25 : Thay đổi!

Ngày đăng: 13:12 19/04/20


"Anna, đi ngủ sớm đi." Eric nhìn Thiên Lam lên cầu thang nói.



"Vâng." Thiên Lam đáp một tiếng. Hôm nay cô thật sự mệt mỏi. Có chuyện gì để sáng mai hãy nói.



Thay váy ngủ nhẹ nhàng, Thiên Lam nằm trên giường. 11h30. Không biết Alex đã về hay chưa? Mặc kệ, cứ nhắn tin gửi đi.



Khi Alex nhận được tin nhắn của cô, hắn đang ở trong thư phòng. Có mấy văn kiện cần hắn phê duyệt nốt.



Nhìn hai chữ "ngủ ngon☺" trên màn hình, đôi mắt thâm trầm ngày càng ôn nhu dịu dàng.



"Ngủ ngon."



Thiên Lam xem tin nhắn tới, vui mừng cất điện thoại đi ngủ.



Một đêm vô mộng. Sáng sớm, Thiên Lam thức dậy lúc 6h, sớm hơn bình thường 30 phút.



Giống như thường ngày, chăm sóc một chút hoa cỏ trên ban công rồi vệ sinh cá nhân. Tới 7h15 xuống nhà ăn bữa sáng.



"Anh Eric, có chuyện này..." Thiên Lam ngập ngừng nói.



Eric bỏ tờ báo xuống bàn. Nghiêm túc nhìn Thiên Lam.



Thiên Lam nhìn Eric nghiêm túc như vậy, xấu hổ nói. " Chuyện này... em đang yêu đương."



Eric sửng sốt. Là hắn nghe được như vậy phải không? "Ai?"



"Alex Luke" Thiên Lam ngại ngùng cúi đầu xuống. Đây là lần đầu cô yêu đương. Thật sự không biết phải nói với gia đình ra sao.
Ngày đầu tiên, hai người đi ngắm lâu đài cổ. Nghe Alex nói, một trong số đó là của hắn. Nhưng Thiên Lam cũng không đi xem rốt cuộc. Lúc đó, cô mệt mỏi chỉ muốn vùi đầu trên chiếc giường êm ái, mềm mại.



Hôm nay, Alex dẫn cô lên một du thuyền lớn. Không cần đoán cũng biết nó thuộc sở hữu của ai. Gia tộc Luke giàu có không chỉ ở trong nước, mà trên thế giới cũng có bóng dáng của nó. Chỉ một chiếc du thuyền nhỏ bé, thật sự không đáng kể chút nào.



"Khi nào anh phải về?" Làm người đứng đầu gia tộc, Alex nhất định rất bận rộn. Có thể giành hai ngày cùng cô đi chơi, cô cũng đã thỏa mãn.



"Em muốn về?" Alex nghi hoặc hỏi. Hắn còn nghĩ Thiên Lam thích ở nơi này.



"Không phải. Nhưng công việc của anh..." Cô chỉ không muốn Alex vì cô mà lỡ dở công việc.



"Yên tâm. Có thể cùng em rất lâu." Alex xoa đầu cô. Thuộc hạ của hắn cũng không phải là nuôi không. Bình thường hắn cũng không bận rộn thế nào. Chỉ cần không phải đích thân giải quyết, hắn cũng không để ý.



Nhìn Alex thật không để ý, Thiên Lam cũng buông tâm chơi đùa. Lâu lắm mới lại được vui vẻ như vậy. Cô muốn chơi thoải mái.



Bởi vậy, suốt cả thời gian một tuần, theo sự sắp xếp của Alex, hai người chơi thật vui vẻ. Có khi là bơi thuyền, đua ngựa, đánh tennis, xem ca kịch,... Cho tới hội diễn của cô giáo Hanna, hai người mới lưu luyến tạm biệt những ngày tháng ngọt ngào này.



"Nhiều người như vậy. Không hổ là nhân vật tầm cỡ thế giới." Thiên Lam ghé sát tai Alex thì thầm. Họ mới bước vào đã thấy người ngồi tràn đầy. Nếu không phải là khách mời đã được sắp xếp vị trí, họ nhất định sẽ có ghế ngồi.



"Sau này em cũng như vậy." Alex nghiêm túc nói. Hắn biết Thiên Lam cũng là một nhà thiết kế giỏi. Chỉ cần thời gian lắng đọng cô sẽ đứng trên bất cứ người nào.



"Không thể nói trước vậy được." Thiên Lam ôn nhu cười. Trên đời không thể nói trước được điều gì. Giống như kiếp trước cô cũng tin tưởng mình sẽ thành công đứng trên đỉnh vinh quang. Nhưng cuối cùng cô lại mang theo tiếc nuối tới thế giới này. Kiếp này, cũng không biết trước được. Nhưng có anh Eric và Alex ở bên, cô cũng có lòng tin về sau.



"Phải có niềm tin chứ." Alex vuốt tóc cô, dịu dàng an ủi. Hắn không rõ cô nghĩ tới chuyện gì mà đột nhiên không vui. Nhưng hắn tin tưởng cô cũng như tin tưởng năng lực bản thân có thể bảo vệ cô bất cứ khi nào. Một ngày nào đó, cô cũng trở nên sáng ngời như vậy.



Thiên Lam tựa đầu vào vai anh, không đáp lại. Kiếp này, cô đã có được quá nhiều. Có một gia đình hạnh phúc, một người anh quan tâm, bảo hộ và một người đàn ông thực lòng yêu thương. Nhiêu đó là đủ rồi, cô cũng không cần tham vọng quá nhiều. Mọi chuyện cứ để thuận theo tự nhiên.