Ông Xã Cầm Thú Không Đáng Tin

Chương 131 : Bị ép đến sắp điên

Ngày đăng: 06:48 19/04/20


Thôi Khiêm Nhân  sống trong một biệt thự tách biệt, chỉ cách nhà cũ mấy trăm mét, một cú điện thoại, mấy phút sau đã tới nơi rồi.



Phùng Uyển luôn chú ý đến An Cửu, vừa nghe đến tiếng động đã thấy cô ra tới.



"An Cửu, đã trễ thế này còn đi đâu?"



"Đi tìm Phó Thần Thương." An Cửu trả lời.



An Cửu không che giấu trả lời, ngược lại Phùng Uyển nhất thời không biết phải nói cái gì, con bé đi tìm ông xã của nó, bà có lý do gì ngăn cản chứ?



"Mẹ, mẹ yên tâm đi! Trong lòng con đã có tính toán! Dù sao đây là chuyện giữa con và Phó Thần Thương, nên giải quyết dù sao cũng phải giải quyết, cũng không thể trốn tránh mãi."



"Đứa nhỏ ngốc này, mẹ là sợ con chịu thiệt thòi! Làm sao con có thể đấu lại với mấy người phụ nữ bên ngoài kia?" Nét mặt Phùng Uyển lộ vẻ lo lắng.



An Cửu mỉm cười, "Sẽ không, chỉ cần Phó Thần Thương vẫn quan tâm đến con."



Phùng Uyển sững sờ, đứa nhỏ này..... trong lòng liền sáng tỏ.



-----



Cục sở hữu trí tuệ.



Luật sư Trần Đại vui mừng vì trong phòng nghỉ kế bên không có truyền đến âm thanh xáo trộn quấy nhiễu đến công việc của anh, thế nhưng chuyện khủng khiếp hơn đã  xảy ra ở bên này.



Đêm khuya có hai vị khách không mời mà đến, anh ta không biết Tống An Cửu, nhưng vị phía sau cô thì anh ta vẫn có nhãn lực để nhận ra. Sau đó, sau khi hơi suy nghĩ chút thì hoảng sợ không thôi, anh ta đoán được thân phận của Tống An Cửu.



"Tôi tìm Phó Thần Thương."



An Cửu đi thẳng vào vấn đề, không hề hỏi anh (PTP) có ở đây hay không, mà là khẳng định anh đang nơi này.


Với sự cưng chiều hiện tại của Phó Chính Huân đối với cô, anh ta cũng không hoài nghi gì, ông cụ không chỉ sẽ không ngăn cản, có thể còn thay cô tìm kiếm thêm một vài người đàn ông mạnh mẽ khác......



Hai mươi phút sau, cuối cùng bình an mà đưa cô về đến nhà cũ, hoàn thành nhiệm vụ, hi vọng sau nửa đêm không có chuyện gì khác lạ xảy ra.



An Cửu mới vừa vào cửa, Phùng Uyển  đang ngồi trên ghế sa lon quay lại nhìn. Vừa nhìn phía sau cô, sắc mặt bà liền trầm xuống, bởi vì chỉ có một mình cô trở lại.



"Như thế nào rồi? Có phải con chịu uất ức hay không?" Phùng Uyển nghĩ, con bé mất bò mới lo làm chuồng, xem ra có vẻ như bà là phương thuốc duy nhất để xoa dịu.



An Cửu lại lắc đầu một cái không hề nói gì, không oán trách, cũng không tố cáo, chỉ là nhoẻn miệng cười, "Mẹ, con đi lên ngủ đây. Mẹ cũng sớm nghỉ ngơi một chút đi!"



Cô càng ra vẻ tự nhiên, Phùng Uyển càng lo lắng, vì vậy không ngừng gọi điện thoại cho Phó Thần Thương. Mãi đến mười đến phút sau, "phanh" một tiếng, âm thanh cửa chính vang lên, người mà bà muốn thấy đã trở lại, nét mặt hầm hầm, vừa cúi đầu nhìn đồng hồ đeo tay vừa hùng hùng hổ hổ đi vào trong.



Phùng Uyển vốn muốn lôi anh lại hỏi, kết quả hoàn toàn không có cơ hội, Phó Thần Thương tựa như một khẩu pháo đi thẳng một mạch lên lầu, vọt vào trong phòng.



Phùng Uyển thấy vậy trong lòng run sợ, nghĩ thầm lần này chuyện xấu rồi! Chẳng lẽ là An Cửu quá xúc động làm ra chuyện gì  khiến con trai nổi điên rồi sao? Bà còn chưa từng thấy qua một Phó Thần Thương lúc nào cũng trầm tĩnh trước sau như một, có thể vì chuyện gì lại nổi giận thành dáng vẻ kia!



Phó Thần Thương nhanh chóng khóa trái cửa phòng, anh nhìn thấy trên giường có hai chỗ nhô lên, cho thấy là có...... Hai người trên giường!!!



Ngay lập tức, Phó Thần Thương đưa tay xốc chăn lên.



Sau đó gương mặt hung thần ác sát đột nhiên cứng lại, đứng đờ người ra.



Tấm chăn bất thình lình bị xốc lên tạo ra một luồng gió, làm cho An Cửu vừa mới ngủ co người lại. Cô ôm chặt con gấu bông so với cô còn lớn hơn vào trong ngực......



Phó Thần Thương nhìn cô một cái, rồi lại liếc mắt nhìn, đi vòng vòng tại chỗ, đưa tay lấy gấu bông trong ngực cô kéo ra ngoài, quăng mạnh xuống đất, vẫn chưa hết giận, anh siết quả đấm thở hổn hển, giống như con vật sắp bị ép đến sắp điên......



Trên giường, An Cửu mơ mơ màng màng sờ sờ hai bên, mãi vẫn không thể sờ đến cái chăn, tay ôm thân mình cuộn thành một đoàn, hắt hơi một cái......



Phó Thần Thương tháo cà vạt, cởi áo khoác, giầy, hất cái chăn qua một bên, tiếp theo cả người anh ôm chặt lấy cô, tấm chăn thật dầy che phủ cả hai người. Trong bóng tối, anh chính xác tìm được môi cô, miết mạnh môi cô không thả, lại đưa tay nắm cằm của cô, ép cô há miệng ra, sau đó quấn quýt dây dưa với cái lưỡi thơm mùi đinh hương của cô, anh dùng sức mút mạnh......