Ông Xã Cầm Thú Không Đáng Tin

Chương 150 : Lên trang nhất

Ngày đăng: 06:49 19/04/20


“Đừng nhúc nhích, đang bị chụp hình…” Anh dán lên môi cô, vẫn không quên có lòng tốt nhắc nhở.



Bởi vì hai tay anh bưng lấy mặt cô, tư thế áp sát mặt lên môi cô, giới truyền thông rất khó chụp được rõ được cô.



Đứng yên? Đứng yên để cho anh mặc sức hôn sao?



Tất nhiên An Cửu không ngồi chờ chết, thân thể không thể động đậy, răng luôn có thể chuyển động, chỉ là hành động của người này luôn linh hoạt xải quyệt, cắn anh thật sao, anh hành động giống như cô chủ động theo đuổi anh, chủ động hôn anh, từ lồng ngực Phó Thần Thương phát ra tiếng cười nhẹ sung sướng, lúc này An Cửu mới kịp phản ứng.



Trên thực tế anh đánh giá rất cao sự tự chủ của mình, cánh môi mềm mại cùng đầu lưỡi mịm màng làm thiếu chút nửa anh điên lên được, An Cửu bị anh mút đếnn run đầu lưỡi, tất cả dũng khí đều bị anh nuốt trọn làm cho cô cảm thấy sợ hãi, chết tiệt, bọn cô đã an bài tốt, ai cần anh hỗ trợ chứ?



Anh nhìn thấu những suy nghĩ trong lòng cô, vẻ mặt bất mãn phẫn nộ thậm chí có vào phần uất ức, “Dùng người đàn ông khác tốt hơn anh sao?”



Đầu gối cô đang được nâng lên cao định thúc vào anh vì những lời này mà đông cứng lại…



Còn nhớ một lần cô ăn cua bị đau bao tử phải vào bệnh viện, Thẩm Hoán đã mua cho cô túi ủ ấm, anh cũng dùng giọng nói như vậy, giống như đang nén giận, ôm cô đặt lên đùi mình, dùng bàn tay to ấm áp áp vào bụng cô thay thế túi ủ ấm vừa bị ném đi, nói, “Thứ này có thể tốt hơn anh sao?”…Xùy….



Khi đó, chỉ một câu nói, khiến cho toàn bộ gai nhọn trên người cô đều biến mất, không còn băn khoăn anh có yêu hay không yêu nữa, vùi đầu vào anh, chỉ vì những yêu chiều này…



Không biết ai đã phát hiện ra trước. Ngay sau đó, nhiều tiếng thốt kinh ngạc được phun ra, ánh mắt của mọi người cùng với máy móc đều tập trung về một phía.



Bước chân Tô Hội Lê chông chênh, ly rượu vang đỏ trong tay sóng sánh hắt tất cả lên váy áo.



Tần Hạo đang chuẩn bị cầu hôn cũng bị làm cho kinh động, ngay cả nhẫn cầu hôn cũng rơi xuống đất mà cũng không biết, anh chẳng thể nghĩ rằng ông chủ chủ động hôn người khác, tới lúc này anh có còn muốn cầu hôn hay không?




Hai người phụ nữ kia thật sự rất tiếc nuối, đã hao tâm tổn trí chuẩn bị công phu để tham gia buổi lễ trao giải để tiếp cận Phó Thần Thương, còn có thể tiếp xúc gần gũi được một lúc, thì đúng lúc, anh lại hôn môi người phụ nữa kia khi hai cô đang ở bên cạnh, hành động đó giống như quăng hai cô sang một bên không còn dấu vết.



Cùng lúc đó, Phó Hoa Sênh một tay cần bình thủy một tay cầm tờ tạp chí sặc sỡ như một cơn gió xông vào phòng bệnh của Phùng Uyển.



“Mẹ, cho mẹ xem cái này, bảo đảm nó là thuốc tốt cho mẹ!!!”



Phùng Uyển rãnh rỗi nhàm chán đan len, nghe vậy mí mắt cũng chẳng thèm nâng lên, “Đều là lớn như vậy, sao không đi đứng cho đàng hoàng? Chạy làm gì chứ?”



Phó Hoa Sinh gấp đến nỗi trực tiếp lấy len trong tay bà để sang một bên, sau đó đem tờ tạp chí đặt vào…



Phùng Uyển mất kiên nhẫn trợn mắt nhìn anh sau đó mới nhìn vào tờ tạp chí trước mắt, sau đó ngẩn phắt đầu lên, vội vàng cầm sát lên xem cho rõ, “Này, không phải làn Thần Thần sao? Là Thần Thần ư?”



“Con trai của mẹ mà mẹ không nhận ra ư? Không phải nó thì còn ai vào đây!”



“Này… này này, cô gái này là ai?”



“Làm sao con biết! Mẹ không giới thiệu cho nó cô gái nào à? Có thể trong đó có một thoải thuận!”



“Thật sao?” Vẻ mặt Phùng Uyển kinh ngạc, “Thằng nhóc này, sao không nói gì cho mẹ biết?”



“À, có thể là nó ngại. Mẹ gọi điện xem nó có bớt chút thời gian đem người đó về cho chúng ta gặp mặt được không, tới lúc đó chẳng phải cũng sẽ biết đó là ai sao?”