Ông Xã Cầm Thú Không Đáng Tin

Chương 162 : Oan gia ngõ hẹp

Ngày đăng: 06:49 19/04/20


Editor: Sư Tử Cưỡi Gà



1 tuần sau, khai mạc ‘Nhất kiến chung tình’.



Bởi vì lúc trước Kiều Tang bị bôi đen dẫn đến hàng loạt sự kiện bát quái nóng hổi, hơn nữa còn xảy ra tiết mục chạm mặt máu chó giữa tân hoan cựu ái [1] của Phó Thần Thương, tư liệu sống của phóng viên cuồn cuộn không dứt, phim truyền hình chưa truyền bá đã nổi trước, nhận được chú ý.



[1] tân hoan cựu ái: người yêu mới và người yêu cũ



Không thể không thừa nhận, Phó Thần Thương kia thật rất biết làm ăn.



Đến tổ diễn kịch, mỗi diễn viên đều có vị trí và cương vị riêng bắt đầu hóa trang, đoàn phim bận rộn chuẩn bị đạo cụ ánh sáng.



Diễn viên chính đều có phòng hóa trang riêng, An Cửu ngồi bên cạnh Kiều Tang đang trang điểm, vừa dặn dò cô ấy, vừa tranh thủ lúc rảnh rỗi nghiên cứu bánh ngọt, chuẩn bị tự mình làm một cái bánh ngọt tặng sinh nhật cho bảo bảo.



Sau khi thợ trang điểm chuẩn bị xong rồi ra ngoài, An Cửu liếc nhìn cô gái trong gương: "Có một tên ngốc cứ cười khúc khích!"



Kiều Tang che miệng tiếp tục cười: "Rốt cuộc đã đợi đến ngày này! Đây chính là lần đầu tiên tớ diễn với Tô Hội Lê đấy!"



"Cậu yên ổn đóng phim cho tốt đi, đừng nghĩ nhiều được không hả! Bỉ ổi."



"Nhưng tớ không bỉ ổi như cô ta đâu, tớ muốn dùng kỹ xảo diễn xuất của mình để làm nhục cô ta!"



"......"



Cảnh đầu Kiều Tang diễn với Tô Hội Lê, hơn nữa như Kiều Tang mong muốn, cảnh đầu đã có cơ hội hung ác tát Tô Hội Lê.



Trong phim Kiều Tang diễn vai thiên kim tiểu thư Thẩm Đường, có mối tình đầu là Cố Cẩm Trình không có bối cảnh đã yêu nhau ba năm. Vào ngày sinh nhật Cố Cẩm Trình, Thẩm Đường đang cầm bánh ngọt núp trong tủ quần áo ở nhà anh ta chuẩn bị gây bất ngờ cho anh ta, cuối cùng đợi đến lúc thấy anh ta và người phụ nữ khác lăn lên giường.




Lâm Huyên nhìn sau lưng Kiều Tang, vẻ mặt hả hê.



Ngã! Ai ngờ Phó Thần Thương luôn bận rộn, vào ngày đầu tiên khai mạc sẽ đến kiểm tra chứ!!!



May nhờ An Cửu kịp thời ngăn lại tránh khỏi việc nói ra cái từ kia.



Vẻ mặt Kiều Tang sùng bái: "An Tiểu Cửu à, sau lưng cậu mọc mắt sao? Tại sao cậu và tớ đều đưa lưng về phía tên kia nhưng cậu lại có thể phát hiện ra anh ta thế?"



An Cửu liếc cô ấy một cái: "Ở đây nhiều người nhiều miệng không phải trong nhà, nói chuyện phải thời khắc chú ý có người xung quanh hay không, chính vì cậu cứ kích động thì sẽ sung lên nên mới luôn chịu thiệt đấy!"



An Cửu không còn gì để nói, người kia xuất hiện trong vòng mười bước không hiểu sao cô đã có thể cảm giác được -. -|||......



Mỗi người đều có vị trí và cương vị riêng, đạo diễn lập tức cho mọi người chuẩn bị quay phim, hai trợ lý mang cái ghế đến cho Phó Thần Thương ngồi ở đó xem.



An Cửu đứng ở trong góc nhỏ nhìn tiêu điểm trong đám người, hừ hừ, sao người này ngồi xuống rồi, ai còn xem diễn viên diễn nữa chứ......



Phó Thần Thương vừa xuất hiện, tình thế nghịch chuyển trong nháy mắt.



Rõ ràng Tô Hội Lê kiêng kỵ Phó Thần Thương, biểu hiện trên giường tương đối cứng ngắc. So sánh với nỗi đau của Kiều Tang hữu danh vô thực, gối thêu hoa này, nhân viên làm việc cũng bắt đầu cảm thấy biểu hiện của cô ấy có thể giải thích được rồi, dù sao từ trước đến giờ diễn kỹ của Tô Hội Lê luôn được xưng ‘Một cảnh là qua’ cũng không thể tránh khỏi bị tác động bên ngoài ảnh hưởng.



Thật vất vả Kiều Tang mới có trạng thái, Tô Hội Lê lại như xe bị tuột xích rồi, đạo diễn Quách gấp đến độ xoay vòng, lại không có lá gan kêu vị Phật này tránh đi một chút, thật sự đau đầu không dứt.



An Cửu đứng ở phía sau nhìn một hồi, điện thoại di động ở trong túi rung lên, là ông cụ gọi đến. Thấy trạng thái của Kiều Tang đã trở về, hơn nữa dưới mắt Phó Thần Thương, Tô Hội Lê cũng không dám múa may gì, vì vậy yên tâm đi ra ngoài nghe điện thoại.



Phó Thần Thương ra hiệu cho đạo diễn tạm thời rời đi, mặc dù đạo diễn Quách không hiểu ra sao, nhưng dĩ nhiên là cầu còn không được, chỉ muốn chạy nhanh qua đó, vừa mở đầu mà cứ không thuận lợi như vậy thật sự quá đả kích nhiệt tình của ông rồi.