Ông Xã Cầm Thú Không Đáng Tin

Chương 170 : Scandal ngoài ý muốn

Ngày đăng: 06:49 19/04/20


Sau khi ăn sáng, hai bé con loăng quăng ở trong bếp tự mình làm bánh ngọt, Monica làm đầu bếp chính, An Cửu làm trợ thủ, Đoàn Đoàn trộn bột, An Cửu thì phá rối, không khí rất hòa thuận vui vẻ.



Đúng lúc này tiếng chuông cửa vang lên, đầu tiên An Cửu cảnh giác nhìn ra ngoài qua mắt mèo, ngoài cửa là một chàng thanh niên, bên cạnh còn để một cái hộp được gói giấy bọc quà cẩn thận.



“Xin hỏi Phạn Phạn tiểu thư là vị nào? Sô cô la của cô, mời cô ký nhận cho~” Chàng thanh niên chuyển phát nhanh An Cửu đứng cạnh cửa lại nhìn Monica ở trong nhà một cái, sau đó thì cảm thấy quần mình bị kéo kéo.



Phạn Phạn đang ngước khuôn mặt nhỏ nhắn dính đầy bột mì lên, nghiêm túc nói: “Em chính là Phạn Phạn tiểu thư!”



Anh chàng chuyển phát nhanh: “… Hớ.”



An Cửu rút tấm thiệp ở góc ra nhìn một cái, quả nhiên là Phó Cảnh Hi.



Phạn Phạn đưa bút một đường ký tên lên giấy ký nhận: “Cảm ơn anh.”



“Không cần cảm ơn, không cần cảm ơn, sinh nhật vui vẻ!” Anh chàng chuyển phát nhanh thật thà sờ sờ gáy: “Đây là con gái chị sao? Thật là đáng yêu!”



“Cám ơn, vất vả rồi!” Con gái được khen, An Cửu đương nhiên cũng vui lây.



Không bao lâu sau, quà tặng của Đoàn Đoàn cũng đến, chính là các loại sách chất còn cao hơn người thằng bé, nhóc con chôn thân trong đống sách muốn ra cũng không được.



Hơn nữa lúc trước lão gia tử cũng bảo cô mang về một chút đồ, có lẽ trong một thời gian dài nữa hai nhóc con này cũng không có thiếu đồ ăn vặt và sách.



Buổi chiều An Cửu dẫn hai bảo bối đến khu vui chơi một chuyến, buổi tối thì ăn ở nhà hàng bên ngoài đến khi trở về còn chưa đến bảy giờ. Hai bé con chơi điên cuồng ở bên ngoài cả một ngày đã sớm mệt mỏi, về đến nhà không bao lâu cũng ngoan ngoãn lên giường đi ngủ.



Một ngày cô hết sức lo lắng cũng đã kết thúc bình an, không có xảy ra bất cứ tình huống gì ngoài ý muốn.


Xem ra tên chó săn này theo dõi Kiều Tang cũng hao tổn không ít công phu đâu, nếu không thì làm sao có thể đúng lúc chụp được tấm ảnh đó chứ.



An Cửu vuốt vuốt ấn đường hỏi: “Vậy các người đang qua lại?”



“Tớ thèm vào! Tớ làm sao có thể qua lại với cái tên đó! Nếu có qua lại cũng làm sao có thể không nói với cậu chứ!”



“Thế cái kia giải thích thế nào?” An Cửu chỉ vào tấm hình hai người đang ôm hôn nhau.



Vẻ mặt Kiều Tang có vẻ lúng túng đảo đảo mắt: “Vấn đề này tóm lại là lúc đó tớ bị cưỡng hôn! Ai mà biết được anh lại đột nhiên nổi điên…”



“Đêm đó người mà Phó Hoa Sênh nói là người con gái anh ta nhận định toàn tâm toàn ý là cậu?” Mặc Dù An Cửu đặt câu hỏi, nhưng giọng điệu lại mang ý khẳng định.



Khóe miệng Kiểu Tang giật một cái: “Thôi đi, tớ kham không nổi đâu!”



Hiển nhiên là Kiều Tang còn có chuyện chưa nói rõ ràng, cũng có thể là chính cô ấy cũng chưa hiểu rõ được, An Cửu cũng không tốn công vô ích giúp cô ấy khai thông vấn đề tình cảm nữa: “Bây giờ Phó Hoa Sênh đang ở nơi nào? Nói cho anh ta biết ngàn vạn lần không được lộ diện!”



“Yên tâm đi, tớ đã ném cho anh ta một thùng mỳ ăn liền nhốt luôn ở nhà rồi!”



“…”



--- ---



Cả đêm bận rộn.



Ngày hôm sau, phần lớn tin tức trang bìa của các tờ báo đều là tấm màn đen về quỹ từ thiện của Tô Hội Lê, có điều số lượng trang bìa về scandal của Kiều Tang cũng chiếm không ít, mặc dù đã cố hết sức giảm bớt sự ảnh hưởng, nhưng mà tên tuổi của Phó Thần Thương và Phó Hoa Sênh còn lù lù ra đó, hai người đồng thời dính líu quan hệ tình cảm với một người phụ nữ, chuyện thế này thì không cần nghĩ cũng biết sẽ gây sự chú ý đến mức nào.