Ông Xã Cầm Thú Không Đáng Tin

Chương 204 : Nhất niệm

Ngày đăng: 06:50 19/04/20


Editor: Melodysoyani



Kỷ Bạch mắt thoáng nhìn người trên giường đơn màu trắng, chỉ cảm thấy rợn cả tóc gáy, tình yêu vốn nên là những thứ tốt đẹp, tại sao cuối cùng lại có thể khiến một người thay đổi như thế. . . . . .



Lúc Kỷ Bạch ngốc trệ  mất hồn nhất, Phó Thần Thương nhận lấy điện thoại, "Trừ gửi đồ cho An Cửu và cục cảnh sát, có còn những chuyện khác hay không."



Nghe được giọng của Phó Thần Thương trái tim Lâm Huyên chợt giật mình, mà  lời anh nói ra càng thêm làm cô hoang mang lo sợ, không ngờ tất cả  việc mình làm đều bị anh nắm trong bàn tay. . . . . .



"Không có, không có. . . . . . Đúng rồi, còn có một việc, cậu ta bảo tôi mua chuộc phóng viên nói ra chân tướng chuyện anh đụng xe ở trước mặt mọi người trong buổi họp báo , sau đó vu oan cái chết của cậu ta lên đầu Tống An Cửu, chỉ là dù làm thế nào vị phóng viên kia cũng không dám đắc tội với Phó thị , nên thôi. . . . . ." Sau khi nói xong vội vàng mở miệng nói: "Phó tiên sinh, anh cũng biết tôi dựa vào cậu ta để kiếm cơm, lời cậu ta nói tôi có thể không nghe sao? Tôi bảo đảm tuyệt đối sẽ không có lần sau đâu, dĩ nhiên. . . . . . Cũng không thể có lần sau nữa, tất cả tiền cậu ta cho tôi tôi đều quyên góp cho bên ngoài, chuyện đã xong xuôi về sau tôi lập tức về với ông bà, sẽ không bao giờ xuất hiện tại trước mặt các người nữa, van ngài bỏ qua cho tôi  một lần. . . . . ."



Chuyện Tô Hội Lê khiến cô chấn động quá lớn, huống chi cô đắc tội Phó Thần Thương, tuyệt đối sẽ không thể sống được ở nơi này, hiện tại tâm nguyện duy nhất của cô chính là giữ được mạng nhỏ, về phần những  đồng tiền kia, vừa nghĩ tới  những lời đáng sợ trước khi chết của Tô Hội Lê, cô đã không dính tới chút nào nữa, chỉ muốn hoàn toàn phủi sạch quan hệ với cô ta, kết thúc cơn ác mộng này.



Nếu người quá mức chấp nhất, tóm lại sẽ không có kết quả tốt,  lúc nên buông tay thì phải buông tay, cái gì cũng muốn đòi, cái gì cũng không chịu buông, cuối cùng khổ sở chỉ có mình. . . . . .



Phó Thần Thương  tự nhiên sẽ không lo lắng Lâm Huyên lại lừa mình: “Nhớ lời nói của cô."



"Dạ dạ, nhất định, cám ơn Phó tiên sinh ạ."



Đường Tô Hội Lê đi xuôi gió xuôi nước, mặc dù mẹ chết sớm, nhưng là cha rất thương yêu cô ta, vì trước đây mẹ nổi tiếng ở làng giải trí nên con đường bằng phẳng, sau lại ở cạnh Phó Thần Thương làm người ta càng thêm ghen ghét, Phó Thần Thương  bất kể là gia thế, nhân phẩm, tài mạo cũng không chút khuyết điểm, là người đàn ông mà tất cả phụ nữa đều tha thiết mơ ước.


An Cửu cũng một ly với cô: "Chúc mừng cậu đã giải quyết công việc."



Hôm nay Monica được  làm  điều dưỡng trong một nhà hàng tên là Thẩm mỹ dưỡng sinh ở thành phố A, hôm nay chuyển chính thức.



"Cám ơn! Đúng rồi, Tang Tang sao rồi? Gần đây rất bận ư, đã rất lâu không có thấy em ấy."



"Đúng vậy, bởi vì sắp đóng mày rồi, mình cũng lâu rồi không thấy em ấy. Bình thường con nhóc kia tùy tùy tiện tiện, làm việc liều mạng hơn bất cứ ai.  Hợp đồng của em ấy sắp hết hạn rồi, nghe nói có công ty bên Mĩ muốn kí với em ấy. . . . . ."



"Em ấy chuẩn bị nhảy hả?"



"Có thể, cậu cũng biết, em ấy rất để ý chuyện bị người ta nói dựa hơi."



Mặc dù An Cửu một mực nói chuyện phiếm  với cô, nhưng rất rõ ràng xem ra không có tinh thần gì.



Monica sáng tỏ vỗ vỗ bả vai của cô : "Cậu biết không, trước kia ở nước Mĩ,  lúc mình thật sự thống khổ cũng chưa từng đi gặp bác sĩ tâm lí, khi đó mình thích niệm  kinh Phật, như vậy có thể để cho mình tỉnh táo lại. Trong lục tổ đàn kinh có một câu nói, vừa đọc ngu tức Bát Nhã tuyệt, nhất niệm ngu  tức bát nhã tuyệt*(. . . . . . Rất nhiều phạm vào tội làm chuyện xấu người luôn là dùng mình gặp đau khổ cùng đãi ngộ không công bình làm lấy cớ, tranh thủ đồng tình, nhưng trên thực tế đâu rồi, rất nhiều người coi như so với bọn anh gặp tàn khốc hơn chuyện tuyệt đối cũng không sẽ chọn không nhìn đạo đức, đi tội phạm, đi tổn thương người khác. Những thứ kia cũng không thể trở thành phạm tội lấy cớ. . . . . ."

*[Nguyên câu] nhất niệm ngu tức bàn nhược tuyệt, nhất niệm trí tức bàn nhược sinh : Yêu hận chỉ tại một ý niệm, bình tĩnh yêu là trí tuệ, yêu và trí tuệ là một ý niệm, hận và ngu si là một ý niệm.