Ông Xã Hợp Đồng
Chương 110 :
Ngày đăng: 11:59 30/04/20
Nếu như dựa theo lí do của Mạnh Kiều Dịch, cho dù anh chuyển tất cả số tiền kia cho Vạn Tố Y, anh cũng không mất, bởi vì đó là cho cô.
Mạnh Kiều Dịch nhìn Vạn Tố Y vẫn đang suy nghĩ, anh cười càng tươi hơn: "Em còn không nghĩ ra à?"
"Ông chủ Mạnh, anh cố ý lừa em." Vạn Tố Y nhìn như cũng không giống như sẽ bị lừa: "Em nói không phải là có mất số tiền này hay không, mà là thái độ tiêu tiền của ngài Mạnh."
"Chỉ một lần này thôi." Mạnh Kiều Dịch hiểu Vạn Tố Y có ý gì, lập tức ngắt lời cô, cười nói: "Anh giỏi quản lý tài sản hơn bà Mạnh, chưa bao giờ làm chuyện gì lỗ vốn cả."
"Ông chủ Mạnh muốn nói cho em biết chuyện gì?" Vạn Tố Y cười, biết anh còn có lời muốn nói.
Mạnh Kiều Dịch cười lộ vẻ không đứng đắn, nâng cằm cô và nói: "Ý của anh là chỉ tiêu tiền cho Y Y thôi."
Mạnh Kiều Dịch đã nói đến như vậy, Vạn Tố Y ngoài cười ra còn có thể nói gì được nữa?
"Sao vậy? Phản ứng Y Y như vậy là sao chứ?" Mạnh Kiều Dịch nắm lấy cằm của cô và khẽ lắc.
Vạn Tố Y dùng ánh mắt biểu đạt sự phán kháng của mình với Mạnh Kiều Dịch, theo động tác lắc của anh, đôi mắt linh hoạt của cô chuyển động lên xuống để thể hiện sự bất mãn.
Ở trong mắt Mạnh Kiều Dịch, những mờ ám này thoạt nhìn rất đáng yêu, anh cúi đầu cười ra tiếng.
Vạn Tố Y đặt một tay lên trên bàn tay của Mạnh Kiều Dịch đang nắm lấy cằm mình và kéo xuống: "Vậy bây giờ em có thể nói mình thật đáng thương, nghèo tới mức chỉ còn có tiền không?"
Mạnh Kiều Dịch nghe được Vạn Tố Y trả lời thì tiếng cười càng lớn hơn: "Y Y rất giàu. Ngoại trừ tiền còn có một thứ chỉ dành cho em."
"Tình yêu sao?" Lần này Vạn Tố Y rất thông minh, suy nghĩ rất nhanh ra đáp án.
Mạnh Kiều Dịch không trả lời Vạn Tố Y, một tay giữ cằm cô và đôi môi ép mạnh xuống môi cô.
"A... Em còn chưa nói hết lời." Vạn Tố Y đẩy Mạnh Kiều Dịch ra, vẻ mặt nhất quyết phải nhận được kết quả.
Vạn Tố Y mơ màng cầm lấy đồng hồ báo thức ở đầu giường xem giờ. Đã chín rưỡi rồi, chắc Mạnh Kiều Dịch đã đi làm.
Cô ngồi dậy thay quần áo và hít sâu một hơi. Cảm giác sau khi dậy mà không nhìn thấy Mạnh Kiều Dịch thật sự không tốt.
"Mới sáng sớm mà em tức giận chuyện gì vậy?"
Cô vừa làm xong, ngoài cửa đã vọng tới giọng nói quen thuộc của Mạnh Kiều Dịch.
Vạn Tố Y nhìn về phía cửa, thấy Mạnh Kiều Dịch đang mỉm cười, cô có phần nghi ngờ hỏi: "Sao anh lại ở nhà? Bây giờ không phải anh nên ở công ty sao?"
"Y Y quên hôm nay là ngày nào trong tuần à?" Mạnh Kiều Dịch đi thẳng đến, ngồi xuống bên cạnh Vạn Tố Y và giơ tay lên giúp cô chỉnh lại sợi tóc trên trán.
Vạn Tố Y cầm điện thoại nhìn. Hôm nay là thứ bảy.
Nghĩ đến hôm nay Mạnh Kiều Dịch nghỉ ở nhà, Vạn Tố Y cười rất tươi.
"Chúng ta xuống tầng thôi, bằng không bữa sáng sẽ nguội mất." Mạnh Kiều Dịch nắm lấy tay Vạn Tố Y và kéo cô đứng lên.
Vạn Tố Y theo Mạnh Kiều Dịch đi xuống tầng.
Lúc này, trên bàn đã đặt sẵn đồ ăn sáng, nhưng trông không giống với món ăn người giúp việc trong nhà vẫn làm.
"Đây là ngài Mạnh làm à?" Nhìn thấy những món ăn này, Vạn Tố Y theo bản năng cảm thấy vậy.
Mạnh Kiều Dịch cười khẽ: "Hi vọng hôm nay Y Y có thể cho anh chút mặt mũi."
"Thoạt nhìn màu sắc hương vị đều đầy đủ cả." Còn chưa ăn nhưng Vạn Tố Y đã bắt đầu khen ngợi.