Ông Xã Hợp Đồng
Chương 116 :
Ngày đăng: 11:59 30/04/20
“Hai người họ đều nghỉ hưu rồi, có nhiều thời gian rảnh rỗi. Rảnh quá nên muốn đến thăm chúng ta thôi.” Mạnh Kiều Dịch lắc đầu hết cách, bố mẹ nghĩ gì thực ra anh hiểu rất rõ.
Mạnh Kiều Nhu kết hôn đã lâu, nuôi dạy được hai đứa con đáng yêu, cuộc sống hôn nhân rất ổn định. Mạnh Niên Nguyên và Dương Thục Nghi chỉ có mỗi đứa con trai là Mạnh Kiều Dịch, mới kết hôn chưa lâu, họ vẫn rất lo lắng cho Mạnh Kiều Dịch.
“Vậy thì xuống bảo nhà bếp chuẩn bị thêm ít đồ ăn, đến giờ này chắc là bố mẹ vẫn chưa ăn tối.” Vạn Tố Y chỉ đạo, nhìn Tôn Ích nói: “Tôn quản gia, làm phiền anh rồi.”
Vạn Tố Y giữ lại bát đũa, cô định đợi bố mẹ chồng đến rồi cùng ăn.
Vạn Tố Y không nói gì, biểu cảm trên gương mặt không mấy thay đổi, nhưng Mạnh Kiều Dịch nhìn cô vài cái rồi lên tiếng: “sợ bố mẹ không cho em nuôi mèo?”
Mạnh Kiều DỊch đoán chính xác suy nghĩ của Vạn Tố Y, Vạn Tố Y mở to mắt kinh ngạc: “sao anh biết?”
Vạn Tố y cho rằng cô không hề để lộ cảm xúc của mình ra ngoài mặt, cũng không hề nói gì, làm thế nào mà Mạnh Kiều Dịch biết được?
“Mình kết hôn cũng được một đoạn thời gian rồi, anh đâu thể cái gì cũng không hiểu sao được.” Mạnh Kiều Dịch tự tin nói, dùng giấy ăn lau miệng: “phản ứng của Y Y, anh hiểu rõ.”
“Thế bố mẹ có ý kiến không?” Mạnh Kiều Dịch nhìn ra rồi thì Vạn Tố Y cũng không giấu giếm nữa, thân người ngả về phía bàn ăn hỏi anh.
Mạnh Kiều Dịch nhướng mày nhìn Vạn Tố Y vài cái, gửi cho cô ấy ánh nhìn đầy thâm tình, Vạn Tố Y vẫn nhìn không ra anh có ý gì.
Chắc là tại vì ngày trước tại nhà họ Lương, cô muốn nuôi một con mèo là chuyện không thể, nên cô luôn để ý cách nghĩ của người nhà, lo lắng xem họ có đồng ý hay không.
Câu hỏi của Dương Thục Nghi không có vấn đề, nhưng ánh mắt lấp lánh ánh cười lại khiến Vạn Tố Y hơi bất an. Vạn Tố Y cứ cảm thấy bà đang ám chỉ gì đó.
Vạn Tố Y khóe môi khẽ cong lên mở miệng: “tốt lắm ạ”
“Thế thì tốt, thế thì tốt”. Dương Thục Nghi yên tâm gật đầu, rất nhanh sau đó liền lên tiếng gọi Tôn Ích: “Tiểu Ích, cậu ra xe lấy giúp tôi đồ tầm bổ đã chuẩn bị nha”
Nghe đến từ “đồ tẩm bổ” Vạn Tố Y liền có cảm giác gì đó không lành.
Quả nhiên, Dương Thục Nghi nhanh chóng nhằm Vạn Tố Y nói: “Tố Y, dù là nhìn có vẻ rất khỏe mạnh nhưng vẫn phải để ý sức khỏe nha, mẹ thấy con gầy quá, thân người con như này sau này có con rồi chắc chắc sẽ gặp phải nhiều vấn đề, con nên chú ý điều chỉnh chút.”
Vạn Tố Y cười hết cách, ngoài gật đầu đồng ý với bà ra thì không còn cách nào khác: “vâng con biết rồi mẹ.”
Lần đầu gặp Vạn Tố Y, Dương Thục Nghi cũng nhắc chuyện con cái, lúc đó Vạn Tố Y chỉ nghĩ rằng bà thuận miệng nói ra. Nhưng dần dần Vạn Tố Y phát hiện một quy luật, là chỉ cần gặp cô là bà sẽ nhắc chuyện sinh con.
Thực ra, Vạn Tố Y không hiểu nổi tâm lí của Dương Thục Nghi và Mạnh Niên Nguyên lúc này. Họ tuổi cũng không hẳn cao, lại đã có hai đứa cháu ngoại. Cô và Mạnh Kiều Dịch còn trẻ, không bị chướng ngại tuổi tác. Lí do tại sao họ cứ thúc giục cô sinh con thật không hiểu nổi.
Nhưng Vạn Tố Y cũng không mở miệng hỏi, Dương Thục Nghi là mẹ chồng của cô, trực tiếp hỏi bà ngược lại sẽ tỏ ra như Vạn Tố Y đang có Y chống lại.
Dương Thục Nghi nhìn Vạn Tố Y, biết cô còn trẻ, nhiều cái không hiểu nên luôn nhắc nhở cô vài chuyện liên quan đến việc sinh con. Vạn tố Y cười ứng phó, trong lòng chỉ có thể chịu đựng, cho đến khi Mạnh Kiều Dịch và Mạnh Niên Nguyên từ trên lầu đi xuống, Vạn Tố Y mới được giải thoát.