Ông Xã Hợp Đồng

Chương 13 :

Ngày đăng: 11:58 30/04/20


Nghe Mạnh Kiều Dịch nói, Mạnh Năm Nguyên và Dương Thục Nghi cuối cùng cũng nhìn nhau cười một tiếng.



“Được rồi,tôi sẽ giúp các người thực hiện tốt kế hoạch này”.Dương Thục Nghi rất cao hứng, Mạnh Kiều rất hiếm khi thấy được tâm ý như vậy của bọn họ.



Vạn Tố Y không thể nói thêm được gì nữa,bữa ăn này đối với cô mà nói thật đáng lo ngại. Ăn cơm xong,Vạn Tố Y theo Mạnh Kiều Dịch trở về Hải Viên, cũng không ở lại nơi này. Từ lúc bắt đầu ăn cơm,đến khi quay về Hải Viên, Mạnh Kiều Dịch không nắm tay Vạn Tố Y lần nào nữa. Chỉ cần Mạnh Kiều Dịch cùng Vạn Tố Y ở cùng nhau, thì chẳng lúc nào anh nắm tay cô cả.



Vạn Tố Y biết Mạnh Kiều Dịch không vui, cô mơ hồ cũng biết vì sao anh như vậy, nhưng nghĩ lại thì cảm thấy không có khả năng đó, cô đề nghị không làm đính hôn, đối với anh mà nói hẳn là chuyện tốt, anh ta đâu cần thiết phải khó chịu như vây chứ!



Vào phòng khách, Mạnh Kiều Dịch đưa áo khoác của mình cho dì Tôn, sửa lại ống tay áo và chuẩn bị lên lầu, Vạn Tố Y đứng sau lưng anh chậm rãi nói “Mạnh tiên sinh, việc đính hôn này…….anh xác định muốn làm như thế nào?”



“Em không nghĩ cách sao?”Mạnh Kiều Dịch quay sang hỏi Vạn Tố Y.



Vạn Tố Y bị ánh mắt của anh làm cho cô có chút không thoải mái, nhưng cũng không phủ nhận suy nghĩ của chính mình: “Vâng, nếu thực sự làm như vậy, đợi đến khi nói cho tất cả mọi người biết mối quan hệ của chúng ta, tôi và anh đều có đường lui”.



Cô còn không biết rõ mục đích Mạnh Kiều Dịch đính hôn với cô, và cô nghĩ rằng Mạnh Kiều Dịch không thể nào hòa hợp với cô, việc này mục đích là gì cô cũng không rõ lắm, Vạn Tố Y không xác định được Mạnh Kiều Dịch đang nghĩ gì, nếu như có một ngày, tất cả mọi người biết quan hệ của bọn họ, nhưng anh bỏ cô lại mà chạy mất, người bị mang tiếng xấu là cô, với bài học của Lương Dần, cô muốn ích kỉ cân nhắc nhiều hơn cho bản thân mình.



Mạnh Kiều Dịch không trả lời câu hỏi của Vạn Tố Y, xoay người bước đến gần cô.




Vạn Tố Y từ từ nhắm mắt lại, cô khó chịu khi nghĩ đến cái tên ấy. Cô nên ghét anh ta, nên quên anh ta. Anh ta lừa dối cô, phản bội cô, thậm chí xem cô như một kẻ ngốc, cô không nên có bất kỳ tình cảm nào dành cho người như vậy. Cho dù bóng hình ấy có khắc sâu ba năm ở trong tim thì cô cũng phải buộc mình dùng dao để lấy ra và xóa sạch. Trái tim đã đẫm máu và nhạt nhòa, có điều đau chỉ mình cô biết, chẳng qua tỏ vẻ ngoài thờ ơ, lãnh đạm mà thôi.



Cô đứng dậy tẩy lớp trang điểm và khôi phục hình dáng của mình, cô nằm xuống giường mở weibo. Một tin nhắn được gửi đến, “Ngày mai hẹn gặp cô ở Nobel Coffe, Khả Khả, nhớ cô”...người gửi tin nhắn là Lương Dần.



Lương Dần còn tưởng rằng anh ta có thể sai khiến cô? Một câu cám ơn cũng không có, nói như thể đó là việc đương nhiên cô phải làm. Vạn Tố Y đã trả lời tin nhắn trong quá khứ “không nên gặp nữa, quên tôi càng sớm càng tốt, đối với Khả Khả đó là điều tốt nhất”.



Ở Lương gia ba năm, cô đã khiến cho Lương Khả Khả, một đứa con gái luôn bài xích cô, đến việc tiếp nhận và yêu thích cô. Vạn Tố Y đã rất nỗ lực, đối với đứa trẻ này cô thật sự có cảm tình, nhưng cô không thể gặp nó nữa.



Lương Dần đối với Khả Khả suy nghĩ qua loa, nhưng cô thì suy tính sâu hơn, Khả Khả lần này thấy cô, sẽ có thêm lần thứ hai, càng thấy cô càng không có cách nào để quên cô, mà nó thì lại không thể vĩnh viễn ở bên cạnh cô, sau này đối với đứa trẻ sẽ mang thương tổn rất lớn.



Sau khi gửi tin nhắn đó đi, Vạn Tố Y không nhận được hồi âm, cô nhắm mắt lại và ngủ.



Ngày hôm sau, cô nhận được tin nhắn của Lương Dần lúc ba giờ sáng, “Tại sao cô lại nhẫn tâm như vậy?”.



Vạn Tố Y siết chặt điện thoại trong tay, sự lãnh lẽo dâng lên từ trong tim. Cô nhẫn tâm? Cô vì muốn tốt cho Khả Khả cũng bị xem là nhẫn tâm? Lương Dần kia làm sao mà đã có ý nghĩ đó cho cô?.