Ông Xã Hợp Đồng

Chương 135 :

Ngày đăng: 11:59 30/04/20


Mạnh Kiều Dịch dựa vào ba từ “ Mạnh phu nhân” để xưng hô với Vạn Tố Y, cơ bản là để nói với mọi người thân phận của Vạn Tố Y.



Vạn Tố Y không hề vội vàng trả lời câu hỏi của Mạnh Kiều Dịch, nhìn một chút những người đằng sau Vạn Tố Y sau đó mỉm cười chào hỏi một cách lịch sự, cô hỏi Mạnh Kiều Dịch: “ Anh rất bận sao?”



“Không, anh bận xong rồi”. Mạnh Kiều Dịch rút tay lại thở phào nhẹ nhõm.



Nhóm người ở đằng sau Mạnh Kiều Dịch nghe thấy giọng của anh đã rời đi và đóng cửa lại.



Mạnh Kiều Dịch đi chầm chậm về phía Vạn Tố Y, một tay kéo vòng eo của Vạn Tố Y vào trong lòng anh rồi mỉm cười vùi đầu vào cổ cô: “ Em hôm nay tốt thế ư? Biết quan tâm chồng rồi à?



“ Bình thường em cũng vẫn quan tâm Mạnh Tiên sinh mà” Vạn Tố Y không hài lòng với câu nói của Mạnh Kiều Dịch, cô lấy tay ấn vào chán anh phủ nhận.



Mạnh Kiều Dịch không thấy vấn đề này đúng lắm, mỉm cười hỏi Vạn Tố Y “ Mẹ bỏ qua như thế nào thế”



Theo như Mạnh Kiều Dịch, như vậy không giống phong cách của mẹ mình, nếu đã bỏ lại được Vạn Tố Y thì đáng ra nhất định phải bám lấy Vạn Tố Y chứ, muốn bỏ qua cho Vạn Tố Y cũng không phải một chuyện dễ.



“Mẹ lo lắng anh nghỉ ngơi không tốt hôm nay để em về đây” Vạn Tố Y vốn dĩ muốn trực tiếp về Hải Viên nhưng nghĩ Mạnh Kiều Dịch chuẩn bị đến giờ tan làm rồi có thể đến công ty gặp anh một chút rồi cùng về, Vạn Tố Y cũng tiện thể có chuyện muốn nói với Mạnh Kiều Dịch.



Mạnh Kiều Dịch nghe thấy Vạn Tố Y trả lời vậy, đôi môi anh nheehcs lên và nở nụ cười: “ đúng là chỉ có mẹ hiểu anh”



Vạn Tố Y không hề phát hiện có gì khác biệt trong câu này, cô nhìn cái bàn sạch sẽ Mạnh Kiều Dịch: “anh hết bận rồi phải không? Bây giờ có thể về rồi chứ?”



“Có thể về rồi, đi thôi” Mạnh Kiều Dịch một tay nắm tay của Vạn Tố Y một tay với ra lấy áo khoác.



Vạn Tố Y cùng Mạnh Kiều Dịch rời khỏi công ty,càng ngày càng tự nhiên hơn.




“Không cần đâu”Mạnh Kiều Dịch nhìn Vạn Tố Y rồi cười, lập tức kéo Vạn Tố Y lên phòng.



Vạn Tố Y đi theo Mạnh Kiều Dịch không quên hỏi Tôn Ích: “cô cho UI Da ăn chưa?”



Hôm qua cô không ở nhà nên rất lo cho UI Da không ai chăm nó.



Tôn Ích trả lời cô: “ Nó đã ăn rồi”



“Cám ơn cô nhé” Vạn Tố Y cám ơn Tôn Ích thể hiện từ ánh mắt.



Nghe thấy Vạn Tố Y nhắc đến Ui Da,sau khi lên phòng, Mạnh Kiều Dịch hỏi Vạn Tố Y “ Y Y ăn gì chưa”



“ Vâng, em ăn rồi” Vạn Tố Y vẫn chưa ăn nhưng cô cũng không thấy đói. Mạnh Kiều Dịch lại bắt Tôn Ích làm bữa tối.



Anh là như vậy, bản thây mình đói còn suy nghĩ cho người khác nhưng lúc ở cùng Vạn Tố Y anh sẽ chỉ suy nghĩ cho cô.



Nghe thấy Vạn Tố Y trả lời, Mạnh Kiều Dịch nhìn Vạn Tố Y nhẹ nhàng hôn lên môi cô xen lẫn cả tiếng nói của Mạnh Kiều Dịch: “ Bữa tối này ăn thật đúng lúc”



Sau khi về nhà lại mất thời gian ăn tối, Mạnh Kiều Dịch lo lắng nhịn không được.



Chu kì của Vạn Tố Y kéo dài 7 đến 9 ngày, một tuần nay anh chưa làm gì với cô nên giờ đây có chút mất kiểm soát.



Vạn tố Y vốn định từ chối nhưng Mạnh Kiều Dịch không hề chịu hôn lên môi cô và không để cô kịp lên tiếng.