Ông Xã Hợp Đồng
Chương 147 :
Ngày đăng: 11:59 30/04/20
"Tôi đã sớm nghe về danh tiếng của cô Dương, chỉ là không ngờ..." Bàn tay Trương Hải Ninh nắm chặt và cười lạnh. Cô ta cố ý dừng lại một lát như có điều muốn ám chỉ rồi mới nói tiếp: "Chỉ là không ngờ cô Dương có bản lĩnh như thế."
Dương Chi Thủy thậm chí khiến Mạnh Kiều Dịch động lòng thì có thể đơn giản được sao?
Cho dù Vạn Tố Y hiểu rõ ám chỉ của Trương Hải Ninh nhưng cũng chỉ có thể giả vờ không rõ: "Cảm ơn cô Trương đã khích lệ."
"Đi thôi." Mạnh Kiều Dịch căn bản không muốn nghe Trương Hải Ninh nói thêm câu nào, anh nắm tay Vạn Tố Y và lên tiếng.
Mạnh Kiều Dịch không hề né tránh, cho dù người khác cho rằng anh có hai người phụ nữ thì thế nào? Anh sẽ không thay đổi ý kiến của mình chỉ vì người khác.
Mạnh Kỳ Nhu căn bản không biết Trương Hải Ninh và Mạnh Kiều Dịch có quan hệ gì, bây giờ anh nói đi thì cô ấy cũng tính đi theo.
Trương Hải Ninh còn chưa trút giận xong, bây giờ nghe Mạnh Kiều Dịch bỗng nhiên nói muốn đi thì hơi kích động, ngăn cản ở trước mặt anh: "Anh lại đi như vậy sao?"
"Tổng giám đốc Mạnh, anh không phải nên giải thích sao?" Trương Hải Ninh nhăn mặt. Cho dù vừa rồi cô ta biểu hiện rất mạnh mẽ, nhưng lúc này khi nói chuyện với Mạnh Kiều Dịch rõ ràng có phần thỉnh cầu.
Thái độ của cô ta với Vạn Tố Y và Mạnh Kiều Dịch quá trái ngược làm Vạn Tố Y không khỏi kinh ngạc. Cô biết Trương Hải Ninh thích anh nên ít nhiều vẫn thấy không thoải mái.
"Sao? Tôi cần phải giải thích với cô à?" Mạnh Kiều Dịch không hề để ý tới cô ta, lạnh lùng nói ra những lời khiến người ta thấy tổn thương.
Vạn Tố Y cúi đầu, dù đã cố giấu ý cười nhưng trong mắt vẫn hiện ra rõ ràng.
Trương Hải Ninh bị Mạnh Kiều Dịch nói trắng ra như vậy thì lùi lại hai bước.
Cô ta thất thần mở to mắt, nước mắt đã muốn tràn ra. Nhưng Mạnh Kiều Dịch càng nói như thế, cô ta càng thấy không cam lòng. Cô ta nhìn Vạn Tố Y với ánh mắt hung ác: "Vậy cô ta thì sao? Cô ta xinh đẹp nhưng không có gia thế, không có giáo dục, càng không có năng lực tốt. Anh thích kiểu người đó sao? Còn có bà Mạnh kia mặt mũi không xinh, dáng người tầm thường, thậm chí ngay cả một nghề nghiệp cũng không có. Anh thích kẻ cái gì cũng tồi tệ như vậy sao?"
"..."
Vạn Tố Y nghe cô Trương này đánh giá về mình như vậy thì khóe miệng khẽ giật.
Rõ ràng người làm cô ta khổ sở là Mạnh Kiều Dịch, sao cô ta lại đổ hết tội lỗi lên người mình chứ? Vạn Tố Y có cảm giác bất đắc dĩ giống như ngực bị mũi tên bắn trúng vậy.
Mạnh Kiều Dịch nghe Trương Hải Ninh đánh giá về vợ mình như vậy thì rất bất mãn nhíu mày: "Cô dám nói vợ tôi như vậy à?"
Hai chữ "vợ tôi" đầy che chở làm Trương Hải Ninh vừa hâm mộ lại vừa ghen tỵ. Cô ta biết mình nói như vậy có thể hơi quá đáng nên nuốt nước bọt, nhưng không có cách nào thu lại những lời đã nói.
"Tôi nói rõ ràng cho cô biết." Mạnh Kiều Dịch không muốn nói nhiều với Trương Hải Ninh nữa: "Chỉ cần là cô ấy, kể cả khuyết điểm của cô ấy thì tôi cũng yêu. Đổi lại là cô, cô có xuất sắc mấy đi nữa, tôi cũng không thèm để ý đâu."
Mạnh Kiều Dịch tự nhiên lấy khuyết điểm của vợ anh ra so sánh với ưu điểm của cô ta, hơn nữa cô ta còn là phía thất bại. Trương Hải Ninh khó chịu cắn khóe môi. Lúc này cho dù trong lòng cô ta có rất nhiều lời muốn nói nhưng chỉ sợ cũng không có cách nào nói ra được.
Tự tôn và cao ngạo của cô ta đã bị vứt bỏ, cô ta không còn gì để có thể can đảm chất vấn anh nữa.