Ông Xã Hợp Đồng
Chương 168 :
Ngày đăng: 12:00 30/04/20
“Cô Dương, đã lâu rồi không gặp nhỉ.” Lý Nhược Hàm không biết ở đâu xuất hiện. Cô ta khoanh tay trước ngực. Mặc dù khuôn mặt cô ta đang cười, mọi người có thể thấy nụ cười của cô ta là nụ cười ngượng ngạo.
Vạn Tố Y liếc nhìn Lý Nhược Hàm khẽ mỉm cười. Chẳng biết có ý gì trả lời một câu: “Một tháng gặp hai lần, tôi nghĩ chắc cũng không hẳn là lâu không gặp nhỉ?”
“Chẳng có gì kì lạ, có một số người gặp nhau thường xuyên lại cảm thấy không đủ. Nhưng một số người một năm gặp một lần lại thấy phiền phức. Tôi đối với Cô Dương chắc chắn là kiểu thứ nhất. Tôi không cảm thấy phiền khi được gặp cô. Tôi thậm chí cảm thấy được gặp cô Dương ít quá. “Lý Nhược Hàm nhìn chằm chằm vào Vạn Tố Y, nếu có mấy cái trâm trong mắt chắc đã phi chết Vạn Tố Y rồi.
Những lời này, Vạn Tố Y có thể nghe ra hàm ý của nó, nhưng Tào Lan lại không thể nghe ra. Tào Lan mỉm cười và tiếp lời cô ta: “Cô Dương, cô và gia đình chúng tôi có quan hệ. Tôi đã nghe Dần khen ngợi khả năng làm việc của cô. Con dâu tôi thích cô, tôi đánh giá cao cô.”
Những câu này, Tào Lan đều là nói lời thật lòng, Vạn Tố Y lại không tin, lời nói của gia đình này đối với cô không có giá trị tin cậy.
“Cô Dương, hôm nay tôi làm phiền cô rồi.” Có lẽ anh ta sợ Dương Chi Thuỷ bối rối nên Lương Dần từ bên cạnh đi tới nói.
Dương Chi Thuỷ liếc nhìn Lương Dần với một cái và quay sang Tào Lan: “Bà Tào, tôi sẽ giúp bà trang điểm.”
“Được, được, mới bên này.” Tào Lan đã mong đợi từ lâu, nên ngay lập tức đồng ý.
Mặc dù Dương Chi Thuỷ đi theo Tào Lan, nhưng Tào Lan muốn dẫn cô đi theo hướng đó, cô đặc biệt rõ ràng. Mặc dù ngôi nhà ở đây không phải là nơi ở ban đầu của Lương gia, nhưng trong quá khứ, đối diện với ngôi nhà Lương Gia, căn hộ giống hệt nhau, hoa văn cũng vậy, có lẽ nó sợ rắc rối, thậm chí trang trí cũng không thay đổi.
Vạn Tố Y bước vào đây, giống như trước đây bước vào gia đình Lương Gia.
Tào Lan dẫn cô vào phòng ngủ, Vạn Tố Y lấy ra một bộ đồ dùng cô đã chuẩn bị và bắt đầu sẵn sàng cho Tào Lan.
Tào Lan lặng lẽ tận hưởng đôi tay Vạn Tố Y đang di chuyển trên khuôn mặt mình.
“Trong đám cưới vừa qua, tôi thấy Khả Khả dường như rất thích người phụ nữ này.” Vạn Tố Y khép môi lại và sự lạnh lẽo của khóe mắt là điều hiển nhiên.
Tào Lan tự nhiên phủ nhận: “Đứa trẻ này đôi khi bị người phụ nữ kích thích và đôi khi không biết mình nói gì.”
Tào Lan nghĩ, dù sao, Dương Chi Thuỷ không biết Vạn Tố Y, không cần phải nói với cô ấy đâu nhỉ?
Dương Chi Thuỷ khẽ mỉm cười và không hỏi lại. Động tác trên tay anh không tiếp tục. Hành động cô dừng tay nói với Tào Lan: “Được rồi.”
Nhận được lời của Dương Chi Thuỷ, Tà Lan lập tức mở mắt và nhìn mình trong gương. Bà ta thực sự tinh thần và xinh đẹp hơn nhiều so với trước đây.
“Cô Dương, đôi tay cô thật kỳ diệu.” Tào Lan nhìn Dương Chi Thuỷ với sự ngưỡng mộ lớn, và sự ngạc nhiên trong mắt bà ta không thể dừng lại.
“Bà Tào hài lòng là được.” Vạn Tố Y mỉm cười và giơ tay chỉnh lại tõ cho Tào Lan. Ý định là chỉ ra: “Làn da của một người tốt sẽ rất xinh đẹp. Ngược lại, người xấu xa sẽ rất tệ. “
Trong mắt Vạn Tố Y, Tào Lan không đẹp, ngay cả lúc này cũng không đẹp.
Tào Lan chỉ cười nhạo Vạn Tớ. Cô không thể nghĩ về điều đó. Vạn Tố Y trả lời hai câu của bà ta.
“Cô Dương, đợi cho đến khi kết thúc bữa tiệc, tôi phải cảm ơn rất nhiều.” Dương Chi Thuỷ chạm vào mặt bà tay, bà tahài lòng hơn với cô.
Vì hài lòng với việc trang điểm, cômong chờ bữa tiệc ngày hôm nay hơn, nhưng cô ấy sẽ không bao giờ nghĩ rằng bữa tiệc không phải là một bất ngờ đối với cô ấy, mà là một sự sợ hãi.