Ông Xã Hợp Đồng
Chương 171 :
Ngày đăng: 12:00 30/04/20
"Bà đừng có nói linh tinh!" Giọng Lý Nhược Hàm tối thiểu phải tăng cao tới quãng tám. Vào thời điểm Tào Lan chật vật như vậy, cô ta hoàn toàn không thấy thông cảm, thậm chí muốn trốn tránh trách nhiệm, điều này khiến cho Lương Dần rất bất mãn.
"Lý Nhược Hàm, em tốt nhất câm miệng lại cho anh! Nếu như mẹ có chuyện gì, anh sẽ không bỏ qua cho em đâu!" Lương Dần chỉ vào Lý Nhược Hàm, nghiêm khắc nói.
Ở trong thế giới của Lương Dần, Tào Lan và Kha Kha là quan trọng nhất, không ai có thể tổn thương tới bọn họ!
"Dì nhỏ là người xấu! Dì nhỏ là người xấu!" Kha Kha xông tới đánh vào chân của Lý Nhược Hàm. Tuy cô bé còn nhỏ nhưng trên mặt đầy căm hận: "Dì nhỏ ép mẹ nhỏ phải đi, còn làm cho bà nội bị thương, dì nhỏ là người xấu, dì nhỏ là quả trứng thối!"
"..."
Tất cả mọi người trong phòng khách đều sững người. Kha Kha xuất hiện cùng lời nói của cô bé hình như đã xác nhận lời một vài người trong bọn họ là chính xác.
"Cháu tránh ra cho dì." Lý Nhược Hàm đẩy Kha Kha, nhưng con bé cứ bám chặt lấy chân cô ta và đánh. Cô ta quá bực mình nên có đẩy mạnh hơn.
Kha Kha bị đẩy ngã thì khóc òa lên: "Dì nhỏ là người phụ nữ xấu, dì nhỏ đánh Kha Kha..."
"Cháu không sao chứ?" Vạn Tố Y nhìn thấy Kha Kha ngã xuống thì lo lắng, theo bản năng lập tức đỡ Kha Kha dậy.
Lương Dần sốt ruột, lo lắng nhìn chằm chằm vào Kha Kha, nhìn thấy con bé ngã không nặng, hắn mới thở phào nhẹ nhõm. Lúc này, mắt hắn đỏ lên, nhìn Lý Nhược Hàm nói: "Em lại không thích Kha Kha, con bé ngoại trừ là con gái chồng em, cũng là cháu gái của em, em lại thật sự đẩy con bé như thế!"
Cô ta đẩy Kha Kha một cái, Lương Dần có thể hiểu được là hành động vô tâm, nhưng lời nói và động tác của cô ta trước sau không giấu được sự chán ghét.
Trong hôm nay, Lý Nhược Hàm thấy tất cả đều nhằm về phía mình, ngoại trừ tức giận ra thì còn có cảm giác hết đường chối cãi.
Vạn Tố Y đỡ Kha Kha, ánh mắt lại nhìn về phía gương mặt thảm hại của Tào Lan: "Tôi thấy vẫn nên mau chóng đưa bà ấy tới bệnh viện đi, nếu chậm nữa, chỉ sợ là gương mặt sẽ bị hỏng mất."
Vạn Tố Y căn thời gian chính xác, vào lúc Mạnh Kiều Dịch đi qua, cô liền nhảy ra dọa anh.
"Òa!"
Cô không hù dọa được Mạnh Kiều Dịch, ngược lại Chu Hầu đang báo cáo với anh thì bị dọa, suýt nữa đánh rơi cả tập tài liệu trong tay.
Ban đầu, đây là trò đùa của một mình Vạn Tố Y, lúc này giống như là trò đùa của cô và Mạnh Kiều Dịch, chỉ hù dọa một mình Chu Hầu.
Mạnh Kiều Dịch nhìn Vạn Tố Y cúi đầu cười: "Y Y cũng có lúc ấu trĩ nhỉ?"
Vạn Tố Y vẫn còn đang tươi cười thì nghe thấy Mạnh Kiều Dịch nói vậy, cô chọc chọc vào ngực anh hỏi: "Thật kỳ lạ, tại sao tổng giám đốc Mạnh không bị dọa chứ?"
"Nếu như anh có thể bị dọa dễ như vậy, còn có thể làm chồng em được sao?" Mạnh Kiều Dịch nói rất tự tin, ôm cổ Vạn Tố Y hết sức tự nhiên: "Trên đời này không có chuyện gì khiến chồng của em sợ hãi được."
"Thật không? Em không tin." Vạn Tố Y nghĩ tới chuyện gì đó liền không nhịn được cười ra tiếng.
Cô biết Mạnh Kiều Dịch sợ hãi Ui Da, chẳng qua anh không thừa nhận mà thôi.
"Em nghĩ gì mà cười vui vẻ như thế?" Mạnh Kiều Dịch không hiểu vì sao Vạn Tố Y lại cười như vậy.
Vạn Tố Y lên tiếng nói: "Hừ, em đang suy nghĩ, đợi đến khi em biết ngài Mạnh sợ gì, em nhất định sẽ nói cho ngài Mạnh hay."
Cô tạm thời còn không nói ra chuyện Ui Da, ngoài nó ra, Mạnh Kiều Dịch nhất định còn có nỗi sợ khác.