Ông Xã Hợp Đồng

Chương 189 :

Ngày đăng: 12:00 30/04/20


67189.Vạn Tố Y cười nhìn Lương Dần, dường như không hề xúc động trước lời hắn nói: "Có mấy lời nói ra có thể không có cảm giác gì, nhưng người khác nghe quá nhiều sẽ cảm thấy rất dối trá."



"Tôi chưa từng nói với người khác." Lương Dần nhớ kỹ là như vậy.



"Cho nên anh muốn nói gì? Với anh, tôi không giống người khác à?" Vạn Tố Y nhún vai, Lương Dần chưa từng nói qua nói cô, cô cũng không muốn bác bỏ lời giải thích của hắn.



Vạn Tố Y rõ ràng không hề vui vẻ gì, bình thường nói đến đây Lương Dần có thể sẽ không nói nữa, nhưng hôm nay thì không. Hắn vẫn lấy hết dũng khí, nói ra hết những lời mình muốn nói: "Sao thái độ của cô đối với tôi lại không ngừng thay đổi vậy? Cho dù tôi làm cho cô thấy chán ghét, cô cũng không cần đối xử với tôi như vậy chứ? Tôi chưa bao giờ làm chuyện gì quá đáng với cô mà?"



Trong trí nhớ của Lương Dần, từ sau khi bọn họ quen biết thì chỉ có Dương Chi Thủy luôn khó chịu với hắn, còn hắn đã bao giờ có cơ hội quá đáng với cô đâu?



"Anh nói không có là không có sao?" Vạn Tố Y đáp lại là một câu nghi vấn, cô lại cười nói: "Tôi không biết tổng giám đốc Lương có ý gì. Nếu anh đã có vợ thì nên cách xa những người phụ nữ khác một chút. Bây giờ anh nói với tôi những lời này mà không cảm thấy đang quá đáng với tôi sao? Còn nữa, anh có thói quen quá đáng với người khác à? Anh có sở thích xem mình là quan trọng nhất, những người khác đều không quan trọng, đúng không?"



Lương Dần ở trong mắt Vạn Tố Y chính là một kẻ ích kỷ. Nếu như hắn không ích kỷ sẽ không dây dưa với cô nhiều năm như vậy, sau khi hắn kết hôn, cô tìm được hạnh phúc, hắn càng không nên tới nói những lời khiến cô dao động.



Nếu như Vạn Tố Y trước đây sẽ thật sự bị hắn làm dao động, Lương Dần vẫn có thể sống cuộc sống thoải mái của mình, nhưng cô bây giờ không làm được, cô sẽ gánh tất cả tội danh trên lưng.



Lương Dần không phải cố ý nói như vậy, cũng chưa bao giờ suy nghĩ thay cho Vạn Tố Y.



Lúc này Dương Chi Thủy nghiêm khắc nói với hắn những lời này khiến hắn im lặng. Hắn thật sự chưa bao giờ nghĩ tới chuyện này.



"Sao? Cô còn muốn Lương Dần xem trọng à? Cô khó tránh khỏi quá đề cao mình rồi."




Lương Dần nhìn chằm chằm vào Vạn Tố Y, trên mặt cô vẫn tươi cười trông rất dịu dàng, hình như những lời vừa nói đều là lời thật lòng.



Nhìn Dương Chi Thủy như vậy, Lương Dần tự nhiên thấy hồi hộp.



Nhưng câu nói tiếp theo của cô đã nhanh chóng đánh Lương Dần vào vực sâu: "Tôi cảm thấy nên đùa giỡn anh một chút, dù sao anh cũng quá tự mãn."



"..."



Nếu như lời Dương Chi Thủy giải thích trước đó tổn thương người khác, vậy giải thích lúc này giống như một con dao đâm vào tim của Lương Dần, khiến hắn tổn thương.



Lương Dần chưa kịp phản ứng, nhưng ngực đã bắt đầu mơ hồ thấy đau.



Lương Dần còn chưa nói được gì, Lý Nhược Hàm đã không nhịn được: "Dương Chi Thủy! Có phải cô bị điên rồi không? Bây giờ cái gì cô cũng dám nói à?"



Dương Chi Thủy nào chỉ điên thôi. Thậm chí ngay cả chuyện ngang nhiên đùa giỡn Lương Dần mà cô ta cũng làm ra được.



Lý Nhược Hàm có thể chịu được Vạn Tố Y chọc giận mình, nhưng không nhịn được cô chọc giận Lương Dần.



Thấy Vạn Tố Y muốn đi, Lý Nhược Hàm thò tay kéo cô lại: "Cô đứng lại đó cho tôi, hôm nay cô nhất định phải nói tất cả cho rõ ràng."