Ông Xã Hợp Đồng

Chương 209 :

Ngày đăng: 12:00 30/04/20


Lúc này đây, những chuyện liên quan đến Dương Chi Thuỷ dần dần xuất hiện trong đầu Lương Dần.



Họ gặp nhau lần cuối ở quán cà phê dưới tầng trệt Khải Lâm, Dương Chi Thuỷ dùng thái độ cực kỳ cương quyết mà từ chối hắn ta. Lúc đó hắn ta không nghĩ không ra lí do tại sao, hắn không hề đắc tội cô, càng không thù không hận gì, tại sao cô lại ghét hắn đến thế? Bây giờ, cuối cùng thì hắn cũng hiểu ra.



Tất cả những điều này đều là hắn tự chuốc lấy, không trách ai được.



Lương Dần khuôn mặt trắng bệch ngồi xuống ghế. Lúc này Lí Nhược Hàm vừa xem xong livestream, ánh mắt cô ta chăm chú nhìn Lương Dần, Lương Dần lại chăm chú nhìn màn hình, cho đến khi cảnh cuối cùng của Livestream kết thúc. Khuôn mặt anh ta không để lộ quá nhiều biểu cảm, nhưng sắc mặt và trạng thái thất thần của anh ta đã tố cáo tất cả, anh ta không hề bình tĩnh như sự thể hiện trên gương mặt.



“Xem ra tâm trạng anh có biến đổi rất lớn. Đến tận bây giờ, vợ cũ của anh vẫn có sức ảnh hưởng với anh lớn đến thế cơ à?”



Lí Nhược Hàm luôn mong mỏi biết bao, rằng một ngày nào đó Vạn Tố Y không còn sức ảnh hưởng đến hai người nữa, ngay cả nghe thấy cái tên Vạn Tố Y họ cũng không hề chớp mắt mà quan tâm.



Nhưng Lương Dần không làm được như thế, dù có đợi đến khi nào đi chăng nữa Lương Dần cũng không làm được.



Lương Dần xem xong livestream vốn dĩ có chút khó chịu, Lí Nhược Hàm nói vậy như thêm dầu vào lửa.



“Cho dù cô ấy không phải vợ trước của anh, thì cũng là một người bạn. Anh biết cô ấy có thân phận khác nữa, sao anh bình tĩnh được. Em cũng vậy thôi, em biết cô ấy là Vạn Tố Y, em bình tĩnh được không?”



Lời nói của Lương Dần không có chút gì khách khí, không hề nghĩ đến cảm nhận của Lí Nhược Hàm.



Lí Nhược Hàm nén lại, lúc cô ta biết Dương Chi Thuỷ là Vạn Tố Y, đúng là cũng không thể nào mà bình tĩnh lại được, nói thật còn hoang mang và phẫn nộ. Cô ta hoang mang vì cuộc sống của Vạn Tố Y tốt hơn so với cô ta nghĩ rất nhiều. Và phẫn nộ là vì thời gian này Vạn Tố Y luôn diễn trò trước mặt cô ta, gần như là biến cô ta thành trò đùa!



“Em thu hồi lại câu nói vừa nãy.” Lí Nhược Hàm ý thức được lời nói của mình hơi quá đáng, cô ta cúi một cái cái cúi đầu hiếm có của mình: “cứ coi như là em chưa nói. Nhưng có một điều em nhất định phải nói với anh.”



Lời nói của Lí Nhược Hàm khiến Lương Dần nguôi bớt phần nào, anh ta thở hắt ra vài lần mà không nói cáu nào; đợi Lí Nhược Hàm nói tiếp.
“Vâng. Cảm ơn chị.” Vạn Tố Y rất cảm ơn Mạnh Kỳ Nhu có thể nói với cô những lời này, ít nhất thì đối với cô cũng là những lời cổ vũ.



Vạn Tố Y gác máy rồi đi về phía bàn ăn. Nguyễn Ca và Nhạc Nhất Nhạc đang rót rượu: “ở đây đúng là cái gì cũng có, chỉ là thiếu người cùng chúc mừng thôi.”



Hôm nay cũng coi như là có được thành công nho nhỏ, đáng để chúc mừng.



“Để tớ đi gọi Mạnh tiên sinh.” Vạn Tố Y cười mà tiếp lời.



Cô đi lên thư phòng để tìm Mạnh Kiều Dịch thì đúng lúc Mạnh Kiều Dịch từ bên trong bước ra, hai người họ cứ thế va vào lòng nhau.



Vạn Tố Y va vào vòng tay Mạnh Kiều Dịch, anh đưa tay đẩy cô vào lòng, rồi cười thích thú nói: “nhớ anh đến thế cơ à?”



“Sâm panh mở rồi...” Vạn Tố Y từ trong lòng anh ngước lên nói.



Mạnh Kiều Dịch cúi đầu, chóp mũi chạm lên tóc cô: “Ừ. Em còn chưa trả lời câu hỏi của anh.”



“Câu hỏi gì?”



“Nhớ anh không?”



Vạn Tố Y nhìn anh đang hỏi cô với vẻ rất nghiêm túc liền không nhịn được cười: “Mạnh tiên sinh anh thật ấu trĩ, chúng ta không phải là ở bên nhau cả ngày hay sao?”



Câu hỏi như này Vạn Tố Y đúng là không biết tại sao Mạnh Kiều Dịch lại có thể mở lời, thật quá ấu trĩ không hợp với thân phận của anh chút nào.