Ông Xã Hợp Đồng

Chương 227 :

Ngày đăng: 12:00 30/04/20


Lúc này đây, Vạn Tố Y không hề ra nước ngoài, cũng không hề ở bên Vạn Nhân Mật; mà xuất hiện ở nhà Nhạc Nhất Nhạc.



Vạn Tố Y từ lúc tới đây hầu như không mở miệng nói chuyện, chỉ trầm lặng mà ngồi bên bậu cửa sổ, ngẩn ngơ nhìn ra ngoài.



Nhạc Nhất Nhạc không biết đã có chuyện gì xảy ra với Vạn Tố Y, cũng không dám hỏi; vì sợ lỡ lời hỏi điều không nên hỏi.



“Tố Y, sao tự dưng lại chạy ra ngoài thế này? Cãi nhau với Mạnh tiên sinh à?” Nhạc Nhất Nhạc cẩn thận bước đến bên Vạn Tố Y mà thăm dò.



Nếu như cô cứ im lặng không hỏi, Vạn Tố Y cũng sẽ cứ im lặng không nói, sẽ không bao giờ biết chuyện gì đang xảy ra.



Nhạc Nhất Nhạc vừa hỏi, thấy Vạn Tố Y mới bắt đầu có phản ứng, cô trả lời Nhạc Nhất Nhạc: “Nhất Nhạc à, tớ có lẽ là sắp li hôn.”



“...” Nhạc Nhất Nhạc ngây ra, như nghe thấy điều gì rất là bất ngờ, trong ánh mắt đầy vẻ hoài nghi: “cậu nói gì cơ?”



Hai người họ sao có thể li hôn chứ? Họ ân ái thế cơ mà!



“Tại sao vậy? Mạnh tiên sinh không phải rất tốt với cậu đó sao? Hai người đang ngọt ngào thế còn gì sao dưng lại li hôn?” Nhạc Nhất Nhạc ngồi xuống bên cạnh Vạn Tố Y, cảm giác được mức độ nghiêm trọng của vấn đề, biểu cảm trên gương mặt liền nghiêm lại.



Vạn Tố Y nghiêng đầu tựa vào mép cửa sổ, nở nụ cười chua chát: “nếu như người muốn li hôn không phải là tớ thì sao?”



“Mạnh tổng không thể nào!” Nhạc Nhất Nhạc khẳng định.



Mạnh Kiều Dịch đối với Vạn Tố Y tốt như vậy, vì cô mà không cho phép bất cứ người phụ nữ nào đứng gần, cũng không hề có scandan tình ái nào, làm sao có thể là do Mạnh Kiều Dịch được? Dù có nói thế nào Nhạc Nhất Nhạc cũng sẽ không tin!




“Thực ra tớ cũng không biết lí do tại sao, chắc là bug(lỗi hệ thống) chăng?” Lúc này Vạn Tố Y miễn cưỡng mà nói đùa một câu.



Nhạc Nhất Nhạc cảm thấy không hề buồn cười chút nào; khuôn mặt nhăn nhó của cô vẫn chưa chịu giãn ra.



“Anh ấy nói tớ là người duy nhất khiến anh ấy không cảm thấy phản cảm, lúc đầu tớ cũng nghĩ là vì anh ấy có cảm tình với tớ nên mới vậy, sau này mới biết chỉ là không có cảm giác phản cảm về mặt sinh lí mà thôi. Còn nguyên nhân tại sao thì anh ấy cũng không biết.” Vạn Tố Y cảm thấy rất buồn cười mà mở miệng. Trên đời này lại có chứng bệnh lạ lùng và câu chuyện buồn cười đến thế, đổi lại nếu là cô lần đầu nghe kể chuyện này cô cũng sẽ không tin.



Không thích tiếp xúc với bất cứ phụ nữ nào; duy chỉ có thể chấp nhận Vạn Tố Y; cô có nên cảm tạ sự may mắn không mấy đáng tin này không?



“Tố Y....” Nhạc Nhất Nhạc hình như đã hiểu ra phần nào; cô đưa tay nắm lấy vai Vạn Tố Y mà an ủi: “cậu không cần nghĩ nhiều thế đâu; có khi chuyện không hề đúng như cậu nghĩ.”



“...” Vạn Tố Y nhìn Nhạc Nhất Nhạc mà nở nụ cười, Vạn Tố Y là người dù có đau thương buồn bã đến mức nào đi chăng nữa cũng không muốn ảnh hưởng đến người khác: “tớ không sao đâu, không cần nghĩ cách an ủi tớ đâu.”



“Tớ không phải đang an ủi cậu.... tớ chỉ đang nghĩ, có khi Mạnh tổng không hề phức tạp như cậu nghĩ. Anh ấy không ghét cậu, rất có khả năng là thích cậu, muốn ở bên cậu nên mới không phản cảm với cậu.” Nhạc Nhất Nhạc cho rằng Mạnh Kiều Dịch đối tốt với Vạn Tố Y như vậy, không nên chỉ vì một hiểu nhầm mà xoá sạch.



Vạn Tố sao lại không biết những điều này chứ?



“Lúc đầu tớ cũng nghĩ như cậu.” Vạn Tố Y thậm chí không để bụng chuyện anh vì chỉ có thể tiếp xúc với mìn cô mà ở bên cô; nhưng cô không thể chấp nhận anh lợi dụng cô, thậm chí tất cả những thái độ quan tâm chăm sóc của anh chỉ là giả dối, không phải hiện thực.



“Vậy tại sao lại làm lớn chuyện lên thế?” Nhạc Nhất Nhạc vốn không có kinh nghiệm trong chuyện tình cảm, gần như không thể giúp Vạn Tố Y chia sẻ nỗi buồn; cô không giúp được gì cho Vạn Tố Y nhưng lại vô cùng hiếu kỳ chuyện này.



Vạn Tố Y biết chuyện này không ai có thể giúp được cô. Cô kể với Nhạc Nhất Nhạc chỉ là vì muốn giãi bày cảm xúc cho nhẹ nhõm hơn mà thôi.