Ông Xã Hợp Đồng
Chương 26 :
Ngày đăng: 11:58 30/04/20
Mạnh Kiều Dịch họp rất lâu, Vạn Tố Y ngồi một người trong văn phòng thì cảm thấy hơi buồn chán.
Cô ngồi ở trên sô pha, qua tấm kính nhìn ra bên ngoài, bởi vì cả văn phòng được lắp đặt chất liệu đặc biệt, người bên trong văn phòng có thể nhìn rõ bên ngoài, nhưng người bên ngoài lại không có cách nào nhìn thấy được tình cảnh bên trong.
Lúc này, ngoài phòng làm việc có một người phụ nữ tóc dài đang nói gì đó với thư ký nam. Anh ta nhìn người phụ nữ kia với vẻ khó xử. "Cô Trương, mong cô đừng làm khó tôi. Ông chủ đã nói hôm nay không ai được phép vào cả." Người thư ký xin lỗi Trương Hải Ninh đang cứ đòi đi vào văn phòng chờ.
Trương Hải Ninh vốn không định vào, nhưng cô ta nhìn qua khe cửa thấy có một người phụ nữ ngồi trong văn phòng nên cũng muốn vào: "Tôi đã hẹn trước với tổng giám đốc Mạnh. Tôi vào trong chờ có vấn đề gì chứ? Nếu có gì, tôi sẽ chịu trách nhiệm cho."
"Nhưng ông chủ nói..." Người thư ký còn chưa nói xong, Trương Hải Ninh đã đẩy anh ta ra và đi vào.
Khi cô ta đẩy cánh cửa, đúng lúc Vạn Tố Y ngồi ở bên trong văn phòng ngẩng đầu lên, hai người nhìn nhau. Trương Hải Ninh nhìn Vạn Tố Y với vẻ thù địch, quan sát cô rồi nói: "Cô là ai?"
Cô ta biết rất rõ ràng, Mạnh Kiều Dịch trước giờ vẫn không cho phép người phụ nữ nào ra vào văn phòng của anh. Ngay cả cô ta muốn vào văn phòng bàn công việc với anh cũng phải cách anh rất xa. Mà người phụ nữ trước mắt này lại thản nhiên ngồi ở trên sô pha như vậy.
Vạn Tố Y cảm nhận được sự thù địch của Trương Hải Ninh, cô cư xử rất đúng mực, đứng lên tự giới thiệu: "Tôi là vợ của Mạnh Kiều Dịch."
"Cô nói gì?" Trương Hải Ninh nghe Vạn Tố Y tự giới thiệu thì lập tức trợn tròn mắt, cảm thấy không thể tin được: "Cô nói cô là vợ của tổng giám đốc Mạnh sao?"
"Đúng vậy." Nghe Trương Hải Ninh chất vấn, Vạn Tố Y liền gật đầu rất tự nhiên.
"Tôi đứng bên ngoài, thấy người phụ nữ này ở bên trong... Tôi không biết cô ta và anh có quan hệ thế nào, tôi cho rằng có người lén chạy vào nên muốn vào xem thử..." Trương Hải Ninh bị Mạnh Kiều Dịch bị dọa, chỉ có thể tạm thời tìm một lý do sứt sẹo như vậy.
Lý do của Trương Hải Ninh cũng không khiến cho Mạnh Kiều Dịch bớt giận, Mạnh Kiều Dịch dứt khoát nói cho cô ta biết: "Về sau, không cho phép cô bước chân vào tòa nhà này dù chỉ một bước, hợp tác giữa tôi và cô cũng nên chấm dứt đi."
Mạnh Kiều Dịch nói một câu rất nhẹ nhàng lại khiến Trương Hải Ninh bỗng nhiên ngẩng đầu, đôi mắt mở to nhìn Mạnh Kiều Dịch: "Anh muốn chấm dứt hợp tác giữa chúng ta sao?"
"Cô không hiểu tiếng người à?" Mạnh Kiều Dịch cười nhạt, vẻ mặt rất lạnh lùng.
Trương Hải Ninh bị anh nhìn vậy thì cảm giác giá buốt từ đầu tới chân. Cho dù mất mặt, cô ta vẫn cố mở miệng: "Tổng giám đốc Mạnh, anh không thể làm như thế được. Nếu anh chấm dứt hợp tác vào lúc này, công ty chúng tôi sẽ bị tổn thất rất lớn. Điều này cũng không có lợi gì cho anh. Anh cần gì phải làm vậy chứ? Nếu anh còn giận, tôi xin lỗi anh, xin lỗi người phụ nữ này là được chứ gì?."
"Cô cho rằng xin lỗi thì có thể giải quyết được tất cả vấn đề sao?" Mạnh Kiều Dịch không đồng ý với cách giải quyết của cô ta. Anh cầm cổ tay đã chuyển thành màu đỏ của Vạn Tố Y vẫn chưa thả ra. Sau khi nói xong, ánh mắt anh lạnh lùng và chán ghét nhìn tới cổ tay cô, trong ánh mắt vô thức lộ vẻ đau lòng: "Cô làm người của tôi bị thương, dù sao tôi cũng làm cho cô phải trả giá một chút."
Nếu không phải nể tình những gì Trương Hải Ninh đã làm trước kia, dù thế nào anh cũng không thể dễ dàng bỏ qua như vậy. Nghe Mạnh Kiều Dịch nói ba chữ “người của tôi”, Trương Hải Ninh đố kị tới đỏ mắt, cô ta không ngờ Mạnh Kiều Dịch quan tâm tới người phụ nữ này như vậy.
"Tôi không tin anh và cô ta đã thật sự kết hôn!" Trương Hải Ninh hình như quên mất Mạnh Kiều Dịch vừa nói gì, cô ta bỗng nhiên nói ra một câu như vậy.
Đầu ngón tay của Mạnh Kiều Dịch khẽ xoa lên phần bị đỏ trên tay Vạn Tố Y, khẽ cười và nhìn Trương Hải Ninh: "Chỉ duy nhất có một mình bà Mạnh có thể tới gần tôi. Tôi cũng chỉ thừa nhận một mình cô ấy là bà Mạnh."