Ông Xã Hợp Đồng

Chương 3 :

Ngày đăng: 11:58 30/04/20


Mạnh Kiều Dịch ngước mắt lên căm hận nhìn Tào Lan: “Thứ thực sự nên bị ném đi là bà kìa.”



Tào Lan bị ánh mắt của Mạnh Kiều Dịch dọa lùi lại phía sau, lập tức va vào cánh cửa. “Cậu muốn làm gì? Cậu dám làm loạn thì đừng có trách tôi khách khí!”



“Thứ đồ bẩn thỉu tôi chưa bao giờ phải động tay vào.” Khóe môi công lên, người toát ra đầy tà khí: “Ngôi nhà thuê này sẽ có một ngày phải trả lại, tôi sẽ cho các người ba ngày để chuyển đi.”



Tào Lan sững sờ, sợ hãi nuốt nước bọt và kiên quyết phản bác: “Đây là nhà của Lương gia chúng tôi, dựa vào cái gì mà kêu chúng tôi chuyển đi là chúng tôi liền phải chuyển?”



Mạnh Kiều Dịch nhún vai và dùng ánh mắt ra hiệu cho trợ lý. Trợ lý lập tức cầm văn kiện đến nói với Tào Lan: “Xin lỗi, nhà của bà đã được cho thuê, quyền sở hữu bất động sản của ngồi nhà đang ở đây, trong vòng ba ngày bà phải chuyển ra ngoài, hoặc chúng ta chỉ có thể gặp nhau trên tòa án.”



Tào Lan nhìn chằm chằm vào những thứ trong tay trợ lý, bà không hiểu điều này, bà khăng khăng rằng ngôi nhà là của Lương gia.



Vạn Tố Y cau mày nhìn Mạnh Kiều Dịch. Cô nghĩ người đàn ông này có phải là quá kiêu ngạo rồi?



Cô nhìn anh, Mạnh Kiều Dịch vừa cúi đầu liền bắt gặp ánh mắt của cô. nhướn mày nở nụ cười thật dịu dàng và đắc ý: “Vợ của anh, em được bảo vệ 100% nhé!”.



“Còn cần hành lý không?” Mạnh Kiều Dịch không cho Vạn Tố Y cơ hội trả lời, có vài phần như đang đùa giỡn rồi bóp cằm cô hỏi.



Vạn Tố Y gật đầu: “Tất nhiên là cần.”



“Chu Hầu, cậu nghe thấy chưa?” Tay anh vẫn không tha cho cho chiếc cằm của Vạn Tố Y, đôi mắt anh nhìn cô và liếc nhìn trợ lý.



Người trợ lý lập tức lui xuống, đưa tài xế đi vào Lương gia.



Tào Lan bắt đầu hoảng: “Các người làm gì vậy?”



Tào Lan không thể ngăn hai người đã bước vào phòng khách liền hét lên: “Các người như vậy là phạm pháp, các người ra ngoài cho tôi!.”
Vạn Tố y dường như cũng hiểu sai, lo lắng nhìn Mạnh Kiều Dịch.



Mạnh Kiều Dịch không hề vội vàng, trên môi anh còn nở nụ cười.



“Bà Tào, bà hiểu lầm rồi.” Đội trưởng an ninh không hề khách sáo nhìn thẳng vào Tào Lan nói: “Chúng tôi tới đây là để mời bà rời đi! Hôm nay, các người phải rời khỏi đây.”



Lý Nhược Hàm và Tào Lan ngây người, ánh mắt ngây ngốc. Tào Lan không dám tin liền lớn tiếng: “Các người nói gì? Mời chúng tôi đi? Là bọn họ đột nhập bất hợp pháp vào nhà của chúng tôi.”



“Ông chủ, ở đây giao cho tôi.” Đội trưởng bảo an căn bản không nghe thấy lời của Tào Lan, rất cung kính cúi người nói chuyện với Mạnh Kiều Dịch.



Mạnh Kiều Dịch khẽ gật đầu, một tay nắm lấy cánh tay Vạn Tố Y, cúi xuống bên cạnh cô hỏi: “Vừa lòng em chưa?”



Vạn Tố Y đối diện với ánh mắt của anh, dường như đang hỏi anh, anh đã làm tất cả những điều này chỉ để làm cô hài lòng?



Mạnh Kiều Dịch thực sự hiểu, đã cho cô một ánh nhìn chắc chắn. Vạn Tố Y nhẹ nhàng thốt lên hai từ: “Hài lòng.”



Mạnh Kiều Dịch nhận được câu trả lời của cô, liếc nhìn đội trưởng bảo an nói: “Giao cho anh đấy.”



Đội trưởng bảo an nhanh chóng trả lời: “Ngài cứ yên tâm, trong ngày hôm nay tôi sẽ dọn sạch nhà giúp ngài.”



“Vạn Tố Y, cô nghĩ rằng cô có thể tìm thấy một kẻ giúp đỡ vừa giàu có vừa quyền thế là có thể không coi ai ra gì ư! Hôm nay, tôi xem ai dám di chuyển?!”. Lý Nhược Hàm khó chịu nhìn Vạn Tố Y, làm sao có thể chịu để cho Vạn Tố y lấn áp, cô ta là nhị tiểu thư nhà họ Lý, cô ta không tin ai dám động vào cô ta!



Đang nhìn chiếc xe rời đi, Mạnh Kiều dịch nghe thấy những lời này, liền quay lại đáp lời Lý Nhược Hàm: “Đầu tiên, tôi không phải là người trợ giúp cho cô ấy, tôi là chồng cô ấy. Thứ hai, làm thế nào tôi có thể giúp cô ấy một cách tùy tiện? Thứ ba, cô nhìn xem bọn họ có dám động vào cô không!”



Nói xong, Mạnh Kiều Dịch vươn tay về phía Vạn Tố Y, lại làm như vậy...Lần này Vạn Tố Y quyết định đưa tay mình qua...