Ông Xã Hợp Đồng
Chương 311 :
Ngày đăng: 12:01 30/04/20
Mạnh Kiều Dịch rất thích sự tự chủ của Vạn Tố Y, anh cúi đầu cho cô một ánh mắt khen ngợi.
"Ăn thật sự rất ngon." Cuối cùng, Vạn Tố Y nghiêng đầu và nhấn mạnh với Mạnh Kiều Dịch.
Anh không nhịn được cười ra tiếng, gật đầu nói: "Được, về sau em muốn ăn thì cứ nói cho anh biết."
"Anh sẽ làm cho em ăn sao?" Vạn Tố Y dịu dàng hỏi Mạnh Kiều Dịch.
Mạnh Kiều Dịch cười khẽ và trả lời cô: "Anh sẽ đưa em qua đây ăn."
"..."
Khóe miệng Vạn Tố Y khẽ giật giật nhìn người đàn ông không mấy hiểu lãng mạn trước mắt... nhưng lại thấy anh cười.
Vạn Tố Y lập tức hiểu ra, không phải anh không lãng mạn, mà đang cố ý trêu cô.
Vạn Tố Y khoát tay, đánh mạnh một cái lên cánh tay anh: "Như vậy Nhất Nhạc sẽ phiền chết mất."
"Không sao, anh cho tiền công." Mạnh Kiều Dịch nói thản nhiên.
Hơn nữa, Nhạc Nhất Nhạc làm dì của đứa trẻ, hẳn sẽ rất sẵn lòng làm chút chuyện gì đó cho Vạn Tố Y.
"Nói cho cùng, ngài Mạnh cũng không định tự mình làm cho em chứ gì?" Vạn Tố Y nhìn Mạnh Kiều Dịch và thử dò xét.
Ban đầu, cô thật ra không nghĩ sẽ hỏi về vấn đề này, nhưng nếu anh đã lên tiếng, cô lại rất muốn biết đáp án.
Thái độ của Mạnh Kiều Dịch có vẻ nghiêm túc hơn trước, anh nhìn Vạn Tố Y nói: "Nếu như Y Y thích, anh có thể nhờ Nhạc Nhất Nhạc dạy."
Có những lời này của Mạnh Kiều Dịch thì Vạn Tố Y đã hài lòng rồi, nụ cười trên mặt cô càng thêm ấm áp.
"Vậy à! Thế thì ngày mai chị sẽ gọi thêm mấy người qua giúp em." Mạnh Kỳ Nhu rất để bụng về sự nghiệp của Vạn Tố Y. Nói thế nào đây cũng là sự nghiệp em dâu của mình, cô ấy vẫn muốn cô gắng giúp đỡ.
Vạn Tố Y vốn tưởng cắt băng khánh thành chỉ có năm người, bây giờ Mạnh Kỳ Nhu đề nghị như vậy, cô cũng rất biết ơn: "Được, vậy làm phiền chị cả."
"Có phiền gì đâu? Em yên tâm đi, chỉ cần nói tới cắt băng khánh thành cho em là mọi người bằng lòng ngay. Dù sao bây giờ em cũng là người đang hot." Mạnh Kỳ Nhu nửa đùa nửa thật vỗ vai Vạn Tố Y nói.
Vạn Tố Y cũng không dám thừa nhận danh hiệu như vậy. Từ sau chương trình của Mạnh Kỳ Nhu, cô mới thật sự được công nhận.
Mạnh Kỳ Nhu nói xong thì ánh mắt liếc nhìn về phía dưới tầng, sau đó căn dặn Vạn Tố Y: "Tố Y... có một việc chị không biết có nên nói không."
"Sao vậy? Chị cả cứ nói đi."
"Chính là người chị kia của em..."
Mạnh Kỳ Nhu cười có phần xấu hổ, Vạn Tố Y cũng không biết cô ấy muốn nói gì, cũng không hiểu vì sao cô ấy lại cười với vẻ như vậy.
Mạnh Kỳ Nhu cho rằng mình nói xấu về chị người ta thì không tốt, nhưng có mấy lời nếu không nói ra, cô ấy sẽ thấy rất khó chịu.
"Có phải quan hệ giữa em và chị em từ nhỏ đã không tốt lắm, đúng không?" Mạnh Kỳ Nhu không nói, mà hỏi Vạn Tố Y trước.
Vạn Tố Y sửng sốt. Cô không biết vì sao Mạnh Kỳ Nhu lại đột nhiên hỏi như vậy.
"Không tính là quá tốt." Vạn Tố Y mím môi, cẩn thận suy nghĩ một lát mới trả lời Mạnh Kỳ Nhu.
Nhiều năm như vậy, cô và Thẩm Nghi San cũng không xảy ra vấn đề gì lớn, vẫn luôn là cô nhường chị cô. Mặc dù quan hệ giữa hai người không tính là tốt, nhưng cũng không tính là thù hận quá lớn. Bởi vậy, khi Mạnh Kỳ Nhu hỏi cô, cô chỉ có thể cẩn thận suy nghĩ và đưa ra một câu trả lời như vậy.
"Có thể cô ta cho rằng tình cảm bọn chị và em không tốt, cho nên trong lời nói có ý chửi bới." Mạnh Kỳ Nhu làm MC nhiều năm như vậy, vẫn hiểu rõ ẩn ý trong lời người khác nói.