Ông Xã Hợp Đồng

Chương 336 :

Ngày đăng: 12:02 30/04/20


Mạnh Kiều Dịch là một thương nhân nên anh không bao gờ để mình chịu thiệt,đã mang tiếng là cùng Vạn Tố Y bàn công việc,anh đương nhiên sẽ không bao giờ để bản thân mình chịu thiệt thòi.



“Một lần quay đổi lấy một điều kiện.” Mạnh Kiều Dịch chìa ra một ngón tay về phía Vạn Tố Y đề nghị.



Từ góc độ của Vạn Tố Y mà nhìn,thì lúc Mạnh Kiều Dịch chìa đầu ngón tay trông đẹp trai vô cùng. Có điều, cô cũng không hoàn toàn bị vẻ đẹp trai của anh mê hoặc mà liền chấp nhận, liền hỏi:“Điều kiện gì?”



Tốt nhất là phải hỏi cho rõ ràng,nếu như gặp việc gì thực sự làm khó mình,thì Vạn Tố Y cũng không đến nổi không đáp ứng được.



“Đồng ý với anh một việc.” Mạnh Kiều Dịch sớm đã biết nên cần gì từ Vạn Tố Y là thoả đáng nhất.



Vạn Tố Y nhìn Mạnh Kiều Dịch,cũng không dễ lừa được: “Việc gì?”



“Bây giờ không thể nói với em,hơn nữa anh cũng chưa suy nghĩ xong.” Mạnh Kiều Dịch thu tay về, nghiêm túc nói với Vạn Tố Y.



Vạn Tố Y quan sát thần sắc của Mạnh Kiều Dịch,có thể nhìn ra anh thật sự chưa suy nghĩ xong,đúng là không có ý giấu diếm cô.



Tầm mắt Vạn Tố Y đảo trên người Mạnh Kiều Dịch một vòng,vô cùng dè dặt nói: “Được.”



Mạnh Kiều Dịch nghe được câu trả lời của cô,không nhịn được cười nói: “Hy vọng cô chủ Vạn sau này cho dù có đối mặt với ai cũng giữ thái độ thận trọng dè dặt này mà nói chuyện,chứ đừng chỉ nhằm vào một mình chồng của mình thôi nhé.”



Vạn Tố Y bị câu nói của Mạnh Kiều Dịch chọc cho cười, cảm thấy áy náy: “Em bây giờ là đang cùng Mạnh tiên sinh bàn công việc, thận trọng một chút cũng là chuyện tốt mà. Chứ bình thường em cũng không dám nhắm vào Mạnh tiên sinh đâu, có điều cũng cảm ơn anh đã nhắc nhở, em lúc làm việc đều như thế cả.”



Mạnh Kiều Dịch chỉ gật đầu, không nói gì.



Lúc đầu bắt đầu kinh doanh đến bây giờ,Mạnh Kiều Dịch đối với công việc của Vạn Tố Y không có gì là không yên tâm,việc của công ty cô luôn giải quyết ngăn nắp gọn gàng, hơn nữa còn rất để tâm.




Nhưng Dư Thiệu Lâm vẫn không chịu ra ngoài,hắn không thể dễ dàng nghe lời Nguyễn Ca:“Không muốn hợp tác với anh?”



Nguyễn Ca ngoảnh đầu nhìn hắn,không nhịn được mà cười lạnh,cái này cô không cần phải trả lời hắn chứ?



Cô không muốn hợp tác với Dư Thiệu Lâm,đây là cái bí mật mà ai cũng biết,nếu không thì đạo diễn đã không giấu cô việc hắn là diễn viên phụ trong bộ phim này.



“Anh có đem mile-feuille mà e thích ăn nhất đấy.” Dư Thiệu Lâm không chờ cô trả lời, giơ cái bánh kem trong tay đưa đến trước mặt Nguyễn Ca.



Nguyễn Ca không thèm nhìn lấy một cái, tiếp tục xem kịch bản.



“Thật sự không muốn để ý đến anh?” Dư Thiệu Lâm cong eo, khó mà nhẫn nại đối mặt với Nguyễn Ca.



Nhưng Nguyễn Ca lúc này, vốn dĩ cũng không để ý là Dư Thiệu Lâm đối với mình rốt cuộc có nhẫn nại hay không.



Dư Thiệu Lâm đối với cô nhẫn nại hay không nhẫn nại,Nguyễn Ca đều không quan tâm,bời vì cô đối với hắn không có một chút nhẫn nại nào.



Còn có......



Nguyễn Ca ngẩng đầu nhìn cái bánh mile-feuille,cô vốn dĩ không thích ăn lọai bánh kem này.



Sở thích của Nguyễn Ca, Dư Thiệu Lâm làm sao mà biết được? Hắn vẫn luôn không quan tâm cô, bây giờ hà tất phải giả vờ hiểu cô như thế?



Đối với Dư Thiệu Lâm như thế này,trong lòng Nguyễn Ca luôn xem thường hắn. Bởi vì trong mấy năm nay, Dư Thiệu Lâm vốn dĩ không hiểu được cô.