Ông Xã Hợp Đồng
Chương 339 :
Ngày đăng: 12:02 30/04/20
Hơn nữa, tình cảnh này, Dư Thiệu Lâm cũng không có cách nào thay đổi.
“Nguyễn ca từ lúc nào mà thân thiết với Hoắc Triệu như vậy?” Dư Thiệu lâm vẫn chưa nói gì, thì quản lý của Dư Thiệu Lâm mở miệng phàn nàn.
Trước đây Nguyễn Ca có thể vì Dư Thiệu Lâm mà tù chối tất cả bạn khác giới, bây giờ trước mặt Dư Thiệu lâm thân mật với bạn khác giới như thế, không lo Dư Thiệu Lâm sẽ phải suy nghĩ sao?
“Có vấn đề gì không? Dư Thiệu lâm không hề nhìn người quản lý của mình, nhưng mấy câu nói này dường như nghiền răng mà nói ra.
Người quản lý tát nhiên nhìn ra tâm trạng của Dư Thiệu Lâm bây giờ không được tốt, lúc này không dám chọc giận Du Thiệu Lâm, cũng không dám nhắc đến Nguyễn Ca trước mặt hắn, tôi còn nghĩ hắn không quen biết diễn viên nữ, không ngò hắn lại quen biết Nguyễn Ca.”
Người quản lí vốn dĩ chỉ muốn giải thich, muốn tự mình giúp mình lấy lại phong độ, nhưng vừa mới nói xong, sắc mặt của Dư Thiệu Lâm cung không khá hơn chút nào
Nếu như Hoắc Triệu không thường tiếp xúc với nữ minh tinh, bây giờ lại tiếp xúc ới Nguyễn Ca, Dư Thiệu Lầm cảm thấy vô cùng nguy hiểm, đàn ông như Hoắc Triệu, mục đích rất rõ ràng và tính quyết tâm cao, nếu như Nguyễn Ca bị hắn ta quyến rủ, vậy thì Dư Thiệu Lâm hoàn toàn hết cơ hội rồi.
“Thật ra trước đây tôi có xem qua phim của cô.” Hoắc Triệu ngồi vào vị trí của mình ở nhóm làm phim, đợi buổi quay bắt đầu.
Nguyễn Ca nhận lời mời của Hoắc Triệu ngồi xống bên cạnh anh, cười nói: “Giữa chúng ta không cần khách khí như thế này. Có điều, anh nói đã xem qua phim của tôi, vậy thì tôi cũng phải nói với anh, tất cả phim của anh, tôi hầu như đều xem qua.”
Nguyễn Ca là người không bao giờ bỏ qua phim hay, phim của Hoắc Triệu chất lượng đều không tệ, cho nên hầu hết Nguyễn Ca đều xm qua.
Nguyễn Ca là như thế, còn Hoắc Triều thì không phải. Hoắc Triệu rất ít xem phim trong nước, trừ khi đó là phim của nữ diễn viên mà anh vô cùng yêu thích.
Nguyễn Ca lại là người mà Hoắc Triệu thích, kịch bản lần này anh dồng ý không chút do dự, thú nhất là vì kịch bản, thứ hai là vì có thể hợp tác với Nguyễn Ca.
Hoắc Triệu nhìn cô cười gật đầu, xem như chấp nhận lời cảm ơn của Nguyễn Ca: “nên như vậy mà.”
“Sau này có dịp, em mời anh ăn cơm.” Đây là cách Nguyễn Ca cảm tạ.
Trên đời này không có ai là tự nhiên mà phải giúp cô, nhưng người khác đã giúp cô thfi cô nhất định phải cảm ơn.
Có điều trước khi mời Hoắc Triệu ăn cơm, Nguyễn Ca phải mời Vạn Tố Y trước.
Vạn Tố Y không phải một mình đến ăn cơm với Nguyễn Ca mà còn mang theo người nhà- Mạnh Kiều Dịch.
Số lần mà Nguyễn Ca và Mạnh Kiều Dịch gặp nhau đã rất nhiều, sớm đã không thiếu tự nhiên như trước, rất tự nhiên chào hỏi Mnahj Kiều Dịch: “Để Mạnh tổng phải ăn cơm cùng hai người đẹp chắc là nhàm chán lắm nhỉ?”
“Không sao, tôi rất vui.” Mạnh Kiều Dịch mỉm cười, ánh mắt nhìn về Vạn Tố Y nói.
Nguyễn Ca ôm lấy mình, làm một động tác bị lạnh: “Xem ra là em tự mình đi timg hổ.”
Vừa nói Nguyễn Ca đã gọi nhân viên mang thục đơn lại: “sao tự nhiên lại thích ăn món pháp? Tớ nhớ cậu lúc trước đâu có thích ăn.”
“Tớ cũng không biết, mấy hôm nay cứ muốn ăn.” Vạn Tố Y vùa nói, đã mở thực đơn xem.
Cô có chút đói, vội vàng ăn chút gì đó cho no bụng mình.