Ông Xã Hợp Đồng
Chương 354 :
Ngày đăng: 12:02 30/04/20
Vạn Tố Y cầm điện thoại keo kiệt mấy phần, cô cũng đoán ra chút sự việc.
"Cô đã chuyển cả ngàn vạn về, một trăm vạn đối với cô mà nói hẳn là không phải vấn đề, tại sau về sau lại hẹp hòi như thế, có phải hay không có chút làm kiêu?"Vạn Nhân Mật đối với số tiền Tố Y gửi lần trước có chút động lòng, nhưng đối mặt thẩm nghi san khóc lóc kể lể,tức giận vaanc nhiều hơn.
Thẩm nghi san rất rõ ràng, Vạn Tố Y từ nhỏ rất nghe vạn nhân mật. Dù cho không thể thay đổi thái độ của bà đối với cô, để Vạn Nhân Mật mắng chửi cô, Thẩm nghi san đến nói có chút làm quá chuyện lên.
"Mẹ, khoản tiền kia..." Vạn Tố Y vô ý thức nhéo nhéo lông mày, Cô biết, không có người sẽ vô duyên vô cớ cho vạn nhân mật tiền, chỉ có có thể là mạnh kiều dịch.
Vạn Tố Y theo bản năng hướng phía mạnh kiều dịch nhìn xem, sau đó thông báo vạn nhân mật: "Số tiền kia không phải là con gửi, là kiều dịch."
Vạn nhân mật nghe được Vạn Tố Y như vậy, trong lòng đối Vạn Tố Y cất giấu của một chút xíu cảm động trong nháy mắt không thấy, ngay cả âm thanh đều đề cao mấy lần: "Tôi nói rồi mà, làm sao tự nhiên cô có thể gửi tiền về cho như vậy, nuôi dưỡng đứa con gái như cô vẫn không bằng một chàng rể thân yêu."
"..." Vạn Tố Y trầm mặc nghe vạn nhân mật nói, cũng không có bất kỳ cái gì phản bác.
Chỉ là, vạn nhân mật đang nói xong chuyện tiền cũng không có dừng lại, nói tiếp thẩm nghi san: "Nếu là nói như vậy, tôi thật là rất không cao hứng! Chị cô dùng tiền, mạnh kiều dịch đều không có ý kiến gì, cô làm sao phải to ra như thế?"
"Mẹ, có biết trong hai tuần lễ chị bỏ ra bao nhiêu không?" Vạn Tố Y rất mỏi mệt, biết mình mở miệng như thế nói, vạn nhân mật cũng sẽ không để ý chính mình nói cái gì, nhưng Cô vẫn nói.
"Mệt thì nghỉ thôi." Mạnh kiều dịch giống như là bọc một bộ y phục, đem Cô toàn bộ ôm vào lòng mình, cằm tựa lên đỉnh đầu cô,trong thanh âm có chút an ủi: "Em ngủ đi, chẳng phải có anh ở đây rồi sao, anh sẽ thay em gánh tất cả."
Anh giống như bùa hộ mệnh của cô, bên cô mọi lúc, bảo vệ che chở mọi thứ cho cô.
Vạn Tố Y đem đầu của mình chôn trong lồng ngực của anh, ngực của anh có chút cảm giác ẩm ướt. Nước mắt của cô, mang chút đâu đớn lạnh lẽo thấm vào trong tim anh. Không có cái gì khiên anh đau lòng bằng việc nhìn thấy cô khóc.
Ôm cô trong lòng, mạnh kiều dịch luôn vô hình trấn an Cô. Ví như lúc này, trong lòng Vạn tố đã không có khó chịu như vậy, rất nhanh ngừng khóc, chỉ là từ đầu đến cuối đều không nói gì.
Vợ chồng cùng một chỗ, cũng không cần nói nhiều như vậy, chỉ cần Cô cần anh, anh sẵn sàng cho cô.
Mạnh kiều dịch hiện tại cho Vạn Tố Y chính là làm bạn, anh ta từ đầu đến cuối bên cạnh cô, Cô nói câu nói đầu tiên: "Em muốn lên lầu ngủ, mệt mỏi quá."
"Không ăn cơm tối sao?" Mạnh kiều dịch nhẹ nhàng hỏi, từ đầu đến cuối lo lắng Cô buổi chiều sẽ đói.
Vạn Tố Y lắc đầu, Cô hiện tại không có muốn ăn, cái gì đều ăn không vô.