Ông Xã Hợp Đồng
Chương 371 :
Ngày đăng: 12:02 30/04/20
Vạn Tố Y khẽ gật đầu, cười cảm ơn Nhạc Nhất Nhạc: "Mình biết, mình sẽ cẩn thận đề phòng."
Vạn Tố Y biết Lý Nhược Hàm vẫn cố ý hại mình, chỉ có điều lần này cô ta rốt cuộc muốn hại cô thế nào, côn hoàn toàn không biết.
Lẽ nào, Lý Nhược Hàm cho rằng Vạn Tố Y còn chưa cầm được giấy phép kinh doanh sao? Cô ta sẽ không ngu ngốc như vậy chứ? Nếu như Vạn Tố Y thật sự không có ban giấy phép kinh doanh thì làm sao có thể tổ chức khai trương lớn như vậy được?
"Nhất Nhạc!"
Vạn Tố Y đang suy đoán lý do Lý Nhược Hàm làm vậy, chợt có một tiếng gọi đầy vẻ sốt ruột làm cô hoàn hồn.
Một người đàn ông đi tới cửa công ty của Vạn Tố Y. Lúc này, Nhạc Nhất Nhạc bỗng nhiên có vẻ không tự nhiên.
"Tố Y, vậy mình có thể..." Nhạc Nhất Nhạc sốt ruột nói với Vạn Tố Y, nhưng còn chưa nói hết thì người đàn ông kia đã vào đây.
"Nhất Nhạc, vì sao cô phải trốn tránh tôi hả?" Người đàn ông kia nhíu mày đi tới, hình như không nhìn thấy Vạn Tố Y.
Vẻ mặt Nhạc Nhất Nhạc rất khó coi. Bây giờ cô đang mặc đồng phục, nên luôn dễ dàng đứng ở góc độ của người đang thi hành nhiệm vị, giống như bị người đàn ông này quấy rầy công việc vậy: "Sao anh biết tôi ở đây?"
"Người Cục cảnh sát nói." Người đàn ông nhìn thấy cô chấp nhận không trốn tránh mình nữa, còn nói vài câu thì trong lòng thoải mái hơn rất nhiều.
Nhạc Nhất Nhạc cũng không ngạc nhiên khi người Cục cảnh sát nói cho người đàn ông này những chuyện đó. Dù sao bọn họ cũng đi cùng.
"Người này chính là..."
Nhìn ra lúc này Nhạc Nhất Nhạc đang xấu hổ, chắc hẳn có quan hệ không bình thường với người đàn ông này, cô không khỏi lên tiếng đặt câu hỏi: "Hình như trước giờ chưa từng gặp."
"Đây là... anh học cùng trường với mình ngày trước, Triệu Nhiễm. Anh ấy làm ở tổng cục, xem như là cùng ngành." Là cùng ngành chứ không phải la đồng nghiệp.
Vạn Tố Y giao phó xong chuyện này thì thu dọn đồ và đi ngay tới bãi đỗ xe. Trước khi đi, cô cần phải gửi tin nhắn cho Mạnh Kiều Dịch. Nhưng cô quên mất lúc này Mạnh Kiều Dịch đã rời chỗ làm.
Sự thật chứng minh, Vạn Tố Y và Mạnh Kiều Dịch vẫn vô cùng có ăn ý. Cô vừa xuất hiện chỗ hầm để xe thì Mạnh Kiều Dịch đã nhắn tin nhắn tới.
Lúc này, Mạnh Kiều Dịch đang đi vào hầm để xe, thấy Vạn Tố Y chỉ cười, không nói thừa một câu nào. Anh đã quen với điều này rồi.
"Trước khi chúng ta quay về nhà cũ, anh đưa em đi bán ít đồ đã." Vạn Tố Y khoác một tay vào cánh tay của Mạnh Kiều Dịch và mở miệng đề nghị.
Mạnh Kiều Dịch đoán được Vạn Tố Y muốn làm gì: "Về nhà không cần mang theo thứ gì cả."
Trong nhà cái gì cũng có, không cần Vạn Tố Y phải chuẩn bị.
"Mẹ nói, lần trước chúng ta mua tổ yến ở Phúc ký cũng không tệ lắm. Dì Trương nói mẹ ăn thấy ngon. Em nghĩ, lần này trở lại mua thêm chút nữa." Trả tiền cho cái này cũng được, có lợi cho sức khỏe của Dương Thục Nghi.
Hơn nữa, kinh tế của Vạn Tố Y cũng không còn túng quẫn như trước.
Mạnh Kiều Dịch đồng ý với Vạn Tố Y, trước khi lái xe về nhà liền đi tới nơi cô đã nói.
Trước đây Vạn Tố Y từng mua qua vài lần, nên cô đi thẳng về phía khu tổ yến.
"Mẹ, con mua cho mẹ ít tổ yến. Người phụ nữ kia nấu ăn cũng không tệ."
Khi Vạn Tố Y cầm lấy tổ yến thì nghe được tiếng nói quen thuộc, cô chợt dừng tay và ngẩng đầu nhìn về phía người phụ nữ vừa nói chuyện.
Cô thấy người này thì cảm thấy kinh hãi, hai người nhìn thấy cô cũng kinh hãi, không ai ngờ sẽ gặp nhau ở đây.