Ông Xã Hợp Đồng

Chương 373 :

Ngày đăng: 12:02 30/04/20


Sau khi Vạn Tố Y mang thai, mỗi lần tới đây ăn cơm, lúc Dương Thục Nghi tiễn Vạn Tố Y vẫn nói không ngừng. Nhưng mỗi lần Vạn Tố Y nghe thấy cũng không thấy phiền, chỉ coi đó là sự yêu mến. Mỗi lần bà nói, cô đều cố gắng ghi nhớ.



Sau khi Vạn Tố Y ngồi lên xe, trong đầu cô còn hiện lên từng lời căn dặn của bà, khóe miệng vô thức cong lên, tươi cười.



"Đi tặng đồ, kết quả còn cầm về nhiều đồ hơn." Vạn Tố Y không nhịn được quay đầu nhìn cốp sau và nói.



"Nói chung đều là đồ tốt cho em. Chò dù hôm nay không cầm đồ qua, mẹ cũng sẽ cho người đưa mấy thứ này tới nhà thôi." Sợ rằng Dương Thục Nghi vốn không định ăn, còn để dành cho Vạn Tố Y.



Vạn Tố Y đồng ý với lời Mạnh Kiều Dịch nói. Cô vừa mở miệng muốn nói gì thì trên điện thoại di động lóe sáng. Cô mở ra điện thoại ra. Đó là tin nhắn do Thẩm Nghi San gửi tới. Cô ta không có chuyện gì khác, chẳng qua nhắc nhở cô, thứ hai là lễ cưới của cô ta, bảo cô đừng quên qua đó.



Vạn Tố Y không nhắn lại, nhưng hôm cưới, cô chắc chắn phải qua. Nếu như cô thật sự không đi, vậy coi như hoàn toàn cắt đứt quan hệ với bên kia.



"Thứ hai, anh có rảnh không?" Vạn Tố Y vẫn hỏi ý của Mạnh Kiều Dịch trước.



"Em cần thì tất nhiên phải có rồi." Nếu như Vạn Tố Y không có việc gì, hẳn sẽ không hỏi anh như vậy.



Vạn Tố Y khẽ gật đầu, không giấu giếm anh: "Thứ hai là ngày cưới của Thẩm Nghi San."



"Nên qua." Mạnh Kiều Dịch chỉ trả lời với Vạn Tố Y bằng hai từ.



Vạn Tố Y nhìn về phía anh. Cô vốn hơi do dự trước câu trả lời này của anh.



Cô khẽ gật đầu, nhìn anh mỉm cười Mạnh Kiều Dịch lộ ra hàm răng đều đặn.



Có lời xác nhận của Mạnh Kiều Dịch, Vạn Tố Y giống như không chuyện gì mà không ứng phó được. Chỉ cần có anh ở bên cạnh cô, cô làm gì cũng tốt làm, chỉ cần anh đứng ở bên cạnh cô thì không có người nào dám cố ý gây sự cả.




"Hôm nay, em qua chỗ của Nguyễn Ca. Em đã hẹn mặt cô ấy và Nhất Nhạc tồi." Vạn Tố Y nhắn tin trả lời xong còn không quên nói cho Mạnh Kiều Dịch biết.



"Được, đợi lát nữa anh đưa em đi, vừa lúc hôm nay anh cũng tương đối bận rộn." Hôm nay là ngày nghỉ, nhưng Mạnh Kiều Dịch luôn có chuyện làm không hết. Nếu như Vạn Tố Y không ở nhà, Mạnh Kiều Dịch cũng không cần lo lắng cho cô nữa.



Vạn Tố Y đồng ý. Cơm nước xong, cô liền đi theo Mạnh Kiều Dịch.



Lần này Nguyễn Ca hẹn ở nơi rất kỳ lạ. Bình thường, cô thích nhất là tới ăn ở nhà hàng, nhưng hôm nay lại hẹn ở nhà mình.



Khi Vạn Tố Y và Nhạc Nhất Nhạc đến đủ, Nguyễn Ca đã chuẩn bị xong nguyên liệu nấu ăn. Nguyễn Ca không có tay nghề như Nhạc Nhất Nhạc, thứ duy nhất cô làm không tệ chỉ có lẩu, trong nhà đã gọi sẵn nguyên liệu lẩu tới.



"Đừng coi thường trong nhà, đồ mang tới cũng rất tốt đấy." Đây là cửa hàng lẩu mà Nguyễn Ca thích nhất, cô đã thêm tiền và thương lượng rất lâu thì chủ quán mới đồng ý đưa qua.



Vạn Tố Y kéo ghế ngồi xuống, nhìn Nguyễn Ca với vẻ rất kỳ lạ: "Vì sao không đi tới nhà hàng ăn?"



"Nếu như tôi có thể ra ngoài thì không cần hai người nói, tôi cũng sẽ lập tức đi ra ngoài." Nguyễn Ca thở dài và ngồi xuống vị trí đối diện của Vạn Tố Y: "Cô hỏi vậy là tôi biết gần đây cô không xem tin tức giải trí, đúng không?"



"Gần đây tôi quá bận, nên có rất ít thời gian quan tâm tới giải trí." Vạn Tố Y áy náy nói. Bởi vì gần đây cô đều tập trung chú ý vào chuyện của công ty.



"Tôi thấy rồi. Chắc gần đây Nguyễn Ca lại trêu chọc tới tên Dư Thiệu Lâm kia." Nhạc Nhất Nhạc bỏ nguyên liệu lẩu vào nồi và nói.



Nguyễn Ca nhìn chằm chằm vào Nhạc Nhất Nhạc với vẻ không vui: "Tôi trêu chọc gì chứ? Rõ ràng là hắn trêu chọc tôi mà."



Nguyễn Ca trốn Dư Thiệu Lâm còn không kịp, làm gì còn dám trêu chọc hắn.