Ông Xã Hợp Đồng

Chương 383 :

Ngày đăng: 12:02 30/04/20


Bà quay sang nhìn khắp người Thẩm Nghi San mà hỏi: “Thẩm tiểu thư, cho hỏi cô có thật là tốt nghiệp trường đại học danh tiếng bên nước ngoài không?”



Thẩm Nghi San ngây người, không ngờ mẹ Sử Tác lại có thể hỏi câu hỏi này một trực tiếp như vậy: “ ý mẹ là gì ạ?”



“Cô không cần biết tôi có ý gì, cứ trả lời câu hỏi của tôi đi đã.” Bà không muốn tranh luận với Thẩm Nghi San mà chỉ muốn cô trả lời câu hỏi.



“Đúng.” Thẩm Nghi San xác nhận, xem ra không có biểu hiện gì là cô đang nói dối.



Thế nhưng, mẹ Sử Tác sau khi nhận được câu trả lời từ cô liền cười: “tốt lắm, vậy tôi hỏi tiếp, bố cô có một công ty nước ngoài, mẹ cô là chủ một chuỗi viện thẩm mĩ có đúng không?”



Nghe vậy gương mặt Thẩm Lập bỗng tối sầm lại, ánh mắt Vạn Nhân Mật cũng mở to.



Họ không hề có những thứ đó, hơn nữa Thẩm Nghi San không hề nói trước với họ điều này, họ không biết gì cả.



Lúc này đây, mẹ Sử tác hỏi vậy trước mặt bố mẹ mình khiến vẻ mặt Thẩm Nghi San vô cùng khó coi, nhưng vì để hôn lễ thuận lợi diễn ra cô im miệng không trả lời.



“Vậy thì kỳ lạ nha, bố mẹ cô hình như không thừa nhận những gì cô nói đâu, mẹ cô kể với tôi họ chỉ là công nhân nghỉ hưu thôi!”



Vạn Nhân Mật nhắm mắt lại, bị người khác nói vậy bà cảm thấy vô cùng tủi nhục.



Thẩm Nghi San cau mày, có chút hối hận. Lúc đón bố mẹ đến đây, cô nên nói trước với họ mới đúng.



Nhưng với tình huống trước mắt, cô ta không thể nghĩ chuyện đó nữa.




Bà bình tĩnh nở nụ cười: “Tôi gọi một cuộc gọi đến cục đăng ký kết hôn ngoài nước là biết ngay mà, cô có muốn xem không?”



Phút chốc, Thẩm Nghi San không còn dũng khí chống cự nữa, hai chân cô ta mềm nhũn ra,cộng thêm chân đi giày cao gót, cô đứng không vững nữa mà ngã nhào ra.



“Cô còn gì để nói không?” Mặt mẹ Sử Tác lạnh như sắt, y như bắt quả tang Thẩm Nghi San ngoại tình vậy.



Sử Tác cắn răng, Thẩm Nghi San ngước lên nhìn anh mà không dám đưa tay ra, cô biết, lúc này đây, Sử Tác chắc chắn sẽ không tha thứ cho cô.



“Em... em không phải cố ý làm vậy đâu, Sử Tác, là vì em yêu anh, em thực sự rất yêu anh....” Lúc này đây, cô biết có giải thích cũng không có tác dụng nữa.



Mẹ Sử Tác thấy vẻ dở khóc dở cười của Thẩm Nghi San mà buồn cười.



Nhưng Thẩm Nghi San vẫn cố gắng như níu kéo chút hy vọng cuối cùng mà nói: “Sử Tác! Em yêu anh, anh biết mà, anh nghĩ xem lúc đầu sao chúng ta lại đến với nhau, anh thực sự để ý tình cảnh gia đình em sao? Anh đã nói là yêu em từ cái nhìn đầu tiên cơ mà, vậy thì anh yêu con người em chứ không phải vị thế gia đình em, anh không được lừa dối em như thế.”



Sử Tác nhìn Thẩm Nghi San đang bám lấy chân anh mà nói những lời đó, lúc này đây, ánh mắt anh ta khinh thường cô đến cùng cực.



Không sai, đúng là lúc đầu Sử Tác thích cô nên mới chủ động tiếp cận, nhưng chưa từng có ý định cưới cô. Sau khi Thẩm Nghi San nói với anh ta gia đình mình giàu có và có vị thế như thế nào, Sử Tác mới động lòng mà có ý định cưới cô làm vợ.



Nhiều lúc, tiền bạc và địa vị đúng là thứ có thể khiến con người ta thay đổi suy nghĩ ban đầu. Sử Tác không còn nhớ lúc đầu vì sao mà thích Thẩm Nghi San nữa, nhưng anh ta nhớ rất rõ, cưới cô chỉ vì gia cảnh nhà cô tốt như những gì cô nói.



Bây giờ đây, những gì cô nói đều không có thật, Sử Tác không thể nào mà cưới cô.