Ông Xã Hợp Đồng

Chương 388 :

Ngày đăng: 12:03 30/04/20


Hơn nữa, sao Lý Nhược Hàm có cảm giác cảnh sát cố ý nhắm vào mình vậy? Tại sao phải viết ra họ của mình chứ?



Lý Nhược Hàm không sử dụng trang mạng xã hội, cho nên căn bản không nhìn thấy được trên đó mắng cô ta thế nào. Nhưng dù vậy, tâm trạng của cô ta cũng không tốt lắm.



Thật ra, trợ lý của Lý Nhược Hàm thấy được đám người kia mắng cô ta thế nào nhưng không dám nhắc nhở cô ta.



Trợ lý theo Lý Nhược Hàm nhiều năm như vậy, đã sớm hiểu rõ cô ta. Chỉ cần không tìm được nguyên nhân, như vậy trợ lý sẽ trở thành nơi trút giận của cô ta. Trợ lý lại không muốn trở thành nơi trút giận, bởi vậy không dự định nói cho cô ta biết.



Nếu như Lý Nhược Hàm cho rằng Vạn Tố Y chỉ đang dẫn dắt hướng đi của dư luận dẫn về cô ta mà thôi, vậy cô ta đã sai rồi.



Vạn Tố Y còn có chuyện khác. Nhưng chuyện này cứ làm từ từ, không hề làm ngay một lúc được.



Lần này, công ty Dương Chi Thủy nhanh chóng thoát khỏi những tin tức tiêu cực. Làm một người chủ khác của công ty, Nguyễn Ca cũng rất hài lòng.



Mấy ngày nay cô ấy vốn định gọi điện thoại hỏi Vạn Tố Y xen tình hình thế nào, nhưng nếu mọi chuyện đã được Vạn Tố Y xử lý, vậy cô ấy cũng không cần hỏi nữa.



"A Nguyễn, ăn cơm không?"



Nguyễn Ca đang nhìn điện thoại, phía sau chợt vọng tới giọng nói quen thuộc lại đáng ghét kia.



"Tôi sẽ không ăn đồ anh gọi." Cho dù là ăn ở trong một nhà ăn, nhưng Nguyễn Ca vẫn không muốn ăn cùng Dư Thiệu Lâm.



Nguyễn Ca nói không ăn nhưng Dư Thiệu Lâm vẫn gọi hai phần.



Về sau, Nguyễn Ca cũng sẽ ăn thôi, mấy ngày nay cô ấy đều như vậy.



"A Nguyễn, uống nước không?"



Vừa hỏi xong chuyện ăn cơm, Dư Thiệu Lâm lại có vấn đề mới.




Nếu như hắn từng báo đáp cô ấy, sợ rằng cô ấy khó có thể bỏ đi. Chính vì chưa từng được báo đáp, cho nên cho dù rời đi cũng có thể không chớp mắt.



Đối với điểm này, cô ấy thật sự rất biết ơn Dư Thiệu Lâm.



Lúc này, Dư Thiệu Lâm nhìn Nguyễn Ca nói tới chuyện trước kia, trong lòng không chỉ đơn giản là hối hận, còn tự trách mình.



Nếu như khi đó có thể để ý tới Nguyễn Ca nhiều hơn, có thể mọi chuyện đã khác.



Nhưng cuối cùng không nếu như. Hắn và Nguyễn Ca đi tới tình trạng này thì cũng không dễ để trở lại lúc đầu nữa.



"Về sau đổi lại thành anh chờ em."



Vào lúc Nguyễn Ca đang chìm trong ký ức, một giọng nói nặng nề lại đầy hấp dẫn kéo cô ấy lại.



Cô ấy nhìn người nói chuyện. Rõ ràng trong phòng chỉ có Dư Thiệu Lâm. Cô ấy biết là Dư Thiệu Lâm nói thì vẫn giật mình.



"Dư Thiệu Lâm, hứa hẹn luôn đơn giản, nhưng làm thì rất khó." Nguyễn Ca nghiêm túc nói cho Dư Thiệu Lâm biết.



Nguyễn Ca căn bản sẽ không tin những lời Dư Thiệu Lâm vừa nói.



Bởi vì một câu nói ra vô cùng đơn giản, nếu như kiên trì thực hiện với là chuyện đặc biệt khó khăn.



Chúng ta không thiếu can đảm, trong lòng đầy can đảm bước về phía trước, cuối cùng đều chết ở giữa đường, nguyên nhân cái chết lại không rõ.



"Tin anh không?" Dư Thiệu Lâm không nghe những lý do cô ấy tìm thay cho mình, chỉ hỏi cô ấy như vậy.



Nguyễn Ca nhìn vào mắt hắn và đặc biệt nghiêm túc trả lời: "Không tin."