Ông Xã Hợp Đồng
Chương 392 :
Ngày đăng: 12:03 30/04/20
“Đều được.” Mạnh Kiều Dịch không kén ăn, nhưng trong lúc chọn thức ăn vẫn nhắc nhở Vạn Tố Y: “Đừng mua thận.”
“Hửm? Vì sao thế?” Vạn Tố Y vẫn chuyên tâm chọn, thuận miệng hỏi.
“Bây giờ không dùng được.” Âm thanh của Mạnh Kiều Dịch có chút than vãn.
Vạn Tố Y chợt hiểu ý của anh, sắc mặt chợt đỏ lên: “Vậy Mạnh tiên sinh hôm nay ăn nhiều táo một chút.”
“Tại sao?” Mạnh Kiều Dịch không hiểu ý của Vạn Tố Y lắm, nhưng chắc chắn hiểu rõ Vạn Tố Y đang có né tránh ý của anh.
“Mạnh tiên sinh gần đầy miệng không ngọt như trước nữa, phải bổ sung thêm.” Vạn Tố Y dường như đã lâu không nghe được những lời ngọt ngào từ Mạnh Kiều Dịch rồi.
Mạnh Kiều Dịch chợt cười ra tiếng: “Anh sẽ cố gắng hết sức.”
Phu nhân của anh đã nhắc nhở, anh phải để trong lòng.
Vạn Tố Y không nhìn Mạnh Kiều Dịch, gật đầu, coi như miễn cưỡng tin Mạnh Kiều Dịch.
Mạnh Kiều Dịch không ăn thận, thì Vạn Tố Y chọn thêm nhiều rau.
“Cái này cần không?” Mạnh Kiều Dịch nhìn Vạn Tố Y đang chuyên tâm chọn, cầm cái cánh gà để trước mặt cô hỏi.
“Gần đây có dịch cúm gia cầm, nên không mua gà.” Vạn Tố Y lắc đầu, so với ăn, sức khoẻ vẫn là quan trọng hơn.
Khi Vạn Tố Y đang nói, sau lưng có một lực nhẹ chạm vào cô.
Vạn Tố Y vừa quay đầu lại thì thấy một cô gái có vẻ rụt rè: “xin chào.....”
“Xin chào.” Vạn Tố Y rất tò mò về cô gái, lúc này gọi cô là có điều gì muốn nói thì phải.
“Xin hỏi chị có phải là Vạn Tố Y?” Cô gái dùng hai tay đưa quyển sách đến trước mặt cô dè dặt hỏi.
“Em trước giờ không nghĩ đến, bản thân làm việc không cần báo đáp, có một ngày lại được người khác nhớ đến.” Trên đường về nhà, Vạn Tố Y có chút xúc động nói.
Cô gái này, mang Vạn Tố Y động lực rất lớn, đối với việc làm công ích có chút động lực, ít nhất, khiến cô cảm thấy cô đã giúp được rất nhiều người.
“Vui như vậy sao?”
Mạnh Kiều Dịch nhìn Vạn Tố Y cười nói, nhưng nét mặt có chút đăm chiêu hỏi.
“Đương nhiên vui rồi.” Vạn Tố Y gật đầu.
Gặp nhau trong hoàn cảnh này là tốt nhất, cuộc sống cả hai đều rất tốt, cả hai đều yên tâm.
Cuộc sống của người mà Vạn Tố Y từng giúp đỡ qua đều rất tốt, điều này khiến Vạn Tố Y rất vui, mà những người được cô giúp đỡ, một mặt nhìn thấy cô bây giờ vẫn rất tốt, cũng không cần lo lắng nhiều.
Vạn Tố Y càng nghĩ tâm trạng càng trở nên vui vẻ. Tạm thời không chú ý đến những phiền não khi nãy.
Vạn Tố Y dựa ra sau ghế, tư thế rất thoải mái nói: “Hôm nay ra ngoài thật đáng.”
Không chỉ đơn giản là vì thu được đống thực phẩm, còn có cô gái đó.
Cuộc đời của Vạn Tố Y, chưa bao giờ xảy ra chuyện này, khi vừa mới biết, Vạn Tố Y cũng không có cảm giác gì, nhưng bây giờ suy nghĩ kĩ có chút kinh hỉ.
Vạn Tố Y không tiếc, việc này đã đem lại cho cô nhiều điều không giống nhau.
Mạnh Kiều Dịch nhìn dáng vẻ nhàn nhã của Vạn Tố Y, nhún nhún vai, không nói gì nhiều, nhưng trên mặt cũng nở hoa như Vạn Tố Y.
Khi xe về đến hải viện, người trong nhà đã đến gần đủ, dường như đang đợi hai vị chủ nhân, khi xe bọn họ vào hải viện, nhìn thấy được cảnh náo nhiệt.
Vạn Tố Y có chút không tin, nhìn những người này, nhìn như thế nào cũng không ra bọn họ đến làm khách.