Ông Xã Hợp Đồng
Chương 395 :
Ngày đăng: 12:03 30/04/20
Nhạc Nhất Nhạc nhìn anh ta chằm chằm, ánh mắt có phần không tốt, thậm chí nhíu mày.
Lúc này, Tưởng Tiểu Trường quay người liền thấy ánh mắt của Nhạc Nhất Nhạc, chợt giật mình.
Bởi vậy anh ta suýt nữa không đứng vững. Vạn Tố Y nhìn Tưởng Tiểu Trường muốn ngã thì vội lùi về phía sau một bước để tránh.
Tưởng Tiểu Trường cũng không chú ý tới hành động của Vạn Tố Y, chỉ tặc lưỡi than thở: "Người phụ nữ này thật đáng sợ."
"Hả? Em nói gì?" Mạnh Kiều Dịch nghe được Tưởng Tiểu Trường lầm bầm vài tiếng, nhưng không nghe được anh ta nói gì.
Tưởng Tiểu Trường lắc đầu, không nói cho Mạnh Kiều Dịch biết. Nhưng anh ta đảo mắt nhìn Vạn Tố Y lại nói: "Chính là cô cảnh sát họ Nhạc kia đấy. Cho dù chị và cô ấy có quen nhau đi nữa, em cũng không thể trở thành bạn của cô ấy được."
"Vì sao?" Vạn Tố Y nhìn lại về phía Nhạc Nhất Nhạc.
Lúc này, Nhạc Nhất Nhạc đã dời tầm mắt từ lâu, cũng không để ý Vạn Tố Y và Tưởng Tiểu Trường đang đồng thời nhìn mình.
Vạn Tố Y cũng không phải chỉ thuận miệng hỏi Tưởng Tiểu Trường lý do. Bởi vì theo cô thấy, tính cách của Nhạc Nhất Nhạc rất tốt, làm bạn càng không tìm ra được khuyết điểm gì. Cô không nghĩ ra tại sao lại có người không muốn làm bạn của cô ấy.
"Chính là mỗi lần em thấy cô ấy thì luôn cảm giác mình giống như con chuột vậy. Chị biết người bạn này của giống gì không?" Tưởng Tiểu Trường liếc nhìn Nhạc Nhất Nhạc và nói với Vạn Tố Y như vậy.
"Mèo à?" Vạn Tố Y nghe Nhạc Nhất Nhạc nói qua vài lần về Tưởng Tiểu Trường, nhưng đều là do Nhạc Nhất Nhạc tự tay đưa Tưởng Tiểu Trường về Cục cảnh sát, bởi vì anh ta luôn gây rắc rối.
Cho nên, đối với Tưởng Tiểu Trường thì Nhạc Nhất Nhạc tương đương với mèo? Mèo và chuột chắc là sinh vật không thể chung sống hòa thuận.
Tưởng Tiểu Trường nghe Vạn Tố Y nói xong thì chỉ lắc đầu, phản đối rất rõ ràng: "Cô ấy là chó!"
Chỉ cần Tưởng Tiểu Trường nghe được những lời Vạn Tố Y nói, cũng kiểm tra xem xét ghi chép về lượng tiêu thụ, như vậy công ty của Vạn Tố Y chắc chắn sẽ ở trong phạm vi khảo sát.
Tưởng Tiểu Trường có thể không nhìn ra tính toán nhỏ nhặt này của Vạn Tố Y, nhưng Mạnh Kiều Dịch không thể nào không nhìn ra được.
"Ngài Mạnh đúng là tinh mắt." Vạn Tố Y nghe Mạnh Kiều Dịch nói vậy thì nhìn anh đầy vẻ trêu chọc.
"Hừ." Mạnh Kiều Dịch không dễ dàng mới được Vạn Tố Y khen.
Vạn Tố Y duỗi thẳng lưng. Hôm nay cô thật sự ăn quá no: "Em thật sự có tính toán này. Cho dù trước mắt tài chính của công ty chúng em không có vấn đề gì, nhưng có ai ghét bỏ tài chính của công ty nhiều hơn chứ?"
Mạnh Kiều Dịch gật đầu tán thành. Cô suy nghĩ càng ngày càng giống là một người lâu năm trên mặt trận kinh doanh. Chỉ có điều Mạnh Kiều Dịch không rõ một điểm: "Nếu muốn kéo tài trợ, vì sao em không nghĩ tới chồng của mình đầu tiên chứ?
"Em để ý nếu anh tham gia vào công ty à?" Mạnh Kiều Dịch cũng không muốn lo lắng Vạn Tố Y sẽ suy nghĩ nhiều, hỏi thẳng.
Vạn Tố Y trả lời cũng rất thẳng thắn: "Nếu để cho công ty của anh trực tiếp tham gia, như vậy ở trong mắt người khác, công ty của em chẳng qua là một phần của Đại Hưng mà thôi, Đại Hưng đã có rất nhiều sản nghiệp nổi tiếng, nhất định sẽ lấn át cả mỹ phẩm. Nhưng nếu như em kéo nhà họ Tưởng vào lại khác. Nếu là nhà họ Tưởng, bọn họ sẽ coi trọng, nếu như làm tốt sản phẩm thì tình hình cũng khác."
Vạn Tố Y vẫn rất coi trọng sự nghiệp của mình, cho nên rốt cuộc có vấn đề gì, cô đều sẽ suy nghĩ rất rõ ràng.
Mạnh Kiều Dịch nghe Vạn Tố Y giải thích thì không khỏi mỉm cười gật đầu: "Đúng là hiếm có. Anh thật ra đã không nghĩ tới những lời em nói."
"Em cũng hiếm lắm mới nghĩ ra, tất nhiên có lúc ngài Mạnh không nghĩ tới rồi." Vạn Tố Y chỉ coi như Mạnh Kiều Dịch khích lệ, rất vui mừng tiếp nhận.
Mạnh Kiều Dịch gật đầu: "Xem như là biểu dương."