Ông Xã Hợp Đồng

Chương 399 :

Ngày đăng: 12:03 30/04/20


Nhắc tới vấn đề lấy thân báo đáp, Vạn Tố Y rất dễ dàng nghĩ đến Dư Thiệu Lâm, cô không khỏi hạ giọng hỏi Nguyễn Ca: "Dư Thiệu Lâm thì sao? Hắn còn ở nhà cô à?"



Chỗ này là tổ phim, mọi người đều là cùng ngành nên nói hơi lớn tiếng thì ngày hôm sau không chừng lại thấy trên trang đầu tin tức cũng nên.



"Ở đây." Nhắc tới Dư Thiệu Lâm, Nguyễn Ca không khỏi chán nản: "Trước đây tôi thật sự không biết Dư Thiệu Lâm vô sỉ như vậy."



Trước đây Dư Thiệu Lâm luôn ở trạng thái bị động, chưa từng biết chủ động, càng không cần nói tới chủ động chơi xấu.



Sau lần này, Nguyễn Ca xem như đã biết rõ, người mình vẫn quen có thể cũng không phải là Dư Thiệu Lâm, mà là một người khác.



"Sao hắn để cô ra làm việc được?" Vạn Tố Y cố nén cười, hỏi Nguyễn Ca.



Trước đó Dư Thiệu Lâm đã nói, vết thương của hắn còn chưa lành thì hai người cũng không thể nhận đóng phim được.



"Lại giống như đi tới nhà cô vậy, thì nhờ cậy chứ sao? Tôi nói chỉ là quay quảng cáo, hai ngày sẽ xong." Nguyễn Ca cắn đũa nhún vai.



Mặc dù nghỉ mấy ngày quay phim nên không thoải mái thuận lợi như trước, nhưng không thể không nói, từ sau khi có Dư Thiệu Lâm, Nguyễn Ca thà đi làm cũng không muốn về.



"Được rồi." Vạn Tố Y miễn cưỡng tiếp nhận câu trả lời này.



Dư Thiệu Lâm thật sự quan tâm Nguyễn Ca, chuyện cô ấy nhờ cậy hắn, hắn hẳn sẽ không tiện từ chối, hơn nữa cô ấy còn dịu dàng như vậy.



"Tố Y, cô có cách nào giúp tôi trong chuyện này không?"



"Cô muốn cách gì?"




Vạn Tố Y thả tay xuống, đặc biệt bình tĩnh nhìn Lý Nhược Hàm.



"Thật là đúng dịp." Lý Nhược Hàm nhìn Vạn Tố Y mỉm cười và nói.



Bình thường, Lý Nhược Hàm gặp phải Vạn Tố Y chỉ biết nổi trận lôi đình, đây vẫn là lần đầu tiên cô ta lịch sự và ôn hòa chào hỏi như vậy. Điều này làm cho cô cảm thấy khó tin, không biết cô ta rốt cuộc muốn làm gì.



"Không đúng lúc đâu, tôi thấy tổng thanh tra Lý là cố ý chờ tôi đi." Vạn Tố Y thả tay xuống hai bên người, vẻ mặt thản nhiên cũng không thể để lộ cảm xúc.



Ánh mắt Lý Nhược Hàm thoáng ngập ngừng, sau đó khóe miệng mỉm cười nhưng rõ ràng không thật lòng: "Coi như là vậy đi, tôi có mấy câu muốn nói với cô."



"Nhưng tôi không có lời gì muốn với tổng thanh tra Lý cả." Vạn Tố Y không cho Lý Nhược Hàm chút tình cảm nào: "Tôi và tổng thanh tra Lý hẳn không có quan hệ hợp tác chứ? Quan hệ cá nhân càng tệ. Tôi không biết giữa chúng ta, ngoại trừ cảnh cáo và căm thù và căm thù lẫn nhau, thì còn có lời gì muốn nói nữa."



Lý Nhược Hàm hơi xấu hổ khi nghe Vạn Tố Y nói vậy, nhưng rất nhanh lại mạnh mẽ ép mình tươi cười: "Tố Y, êm đừng luôn suy nghĩ khiến cho quan hệ căng thẳng như vậy. Thật ra, chúng ta cũng có thể làm bạn, không phải sao? Dù sao... chúng ta cũng là người trong nành, hơn nữa chức vụ cũng tương tự. Theo lý thuyết, chúng ta chắc phải có rất nhiều đề tài để nói."



"Tổng thanh tra Lý, cô thật sự khiến tôi phải ngạc nhiên đấy." Cho dù Vạn Tố Y không biết Lý Nhược Hàm muốn giở trò gì, nhưng thái độ và giọng nói của cô ta như vậy cũng đủ khiến người ta giật mình.



Lý Nhược Hàm biết cúi đầu trước người khác từ khi nào chứ?



Thái độ của Lý Nhược Hàm với Vạn Tố Y thế nào, cô không biết, nhưng cô biết rất rõ, thái độ của cô ta như vậy thì tuyệt đối sẽ không đơn giản như vẻ bề ngoài. Trong lòng cô ta chắc hẳn có giấu âm mưu gì đó.



Chỉ là tạm thời cô không nhìn ra được mà thôi.



"Con người thì luôn phải thay đổi thôi." Lý Nhược Hàm dường như hiểu Vạn Tố Y đang nghĩ gì, đặc biệt giải thích một câu như vậy.