Ông Xã Hợp Đồng

Chương 40 :

Ngày đăng: 11:58 30/04/20


Thời gian Vạn Tố Y và Mạnh Kiều Dịch gặp và quen nhau cũng không lâu nhưng lại có được sự an tâm chưa từng có ở Mạnh Kiều Dịch.Thứ tình cảm ấy ba năm trước Lương Dần Vị đã từng giành cho Vạn Tố Y.



Ngày hôm sau, Vạn Tố Y vẫn đi cùng Mạnh Kiều Dịch đến công ty, đi cùng với Vạn Tố Y tâm trạng của Mạnh Kiều Dịch vô cùng tốt.



Sau khi xuống xe, bàn tay nắm lấy tay của Vạn Tố Y vẫn chưa từng buông lỏng, cả quãng đường đi vào đại sảnh không hề quan tâm đến ánh mắt của người khác.



Mạnh Kiều Dịch dẫn Vạn Tố Y, lần thứ hai đến đây cũng không mấy lo lắng. Đi đến thang máy độc quyền của Mạnh Kiều Dịch, anh nói với Chu Hầu đang bên cạnh: “ Đợi đãm để Điền Đặc thay phu nhân chuẩn bị chút hoa quả.



Giọng nói của Mạnh Qiao không to, nhưng nó đủ để mọi người trong hội trường nghe thấy. Anh dùng hai từ “ phu nhân” để xưng hô. Nếu nói rằng lần trước đưa Vạn Tố Y đến chỉ khiến người ta có những suy nghĩviển vông, thì lần này sẽ như một quyết định như đinh đóng cột.



Chu Hầu cũng đã hứa, Vạn Tố Y cúi đầu cười. Ông thường xuyên nhắc đến cô trước mọi người, để tất cả mọi người nhớ rõ thân phận và địa vị của cô.



Mạnh Kiều Dịch dẫn cô lên thang máy, nắm chặt tay cô và nhìn lên ngón tay của cô cười một cách hài lòng: “ ai nói kim cương to quá thì đeo không đẹp chứ? Vợ của anh đeo nhìn trông vô cùng đẹp.”



Vạn Tố Y ngước nhìn anh: “ Đó là vì chiếc nhẫn nhìn có vẻ rất đẹp.”



Không thể không thừa nhận, đôi mắt thẩm mĩ của Mạnh Kiều Dịch quả rất tốt. Khi chiếc nhẫn đính hôn được đem đến trước mắt của Vạn Tố Y, cô bị nó làm cho vô cùng kinh ngạc.



“ Anh nói em đeo rất đẹp là thật sự rất đẹp.”



Nói xong, Mạnh Kiều Dịch kéo bàn tay của Vạn Tố Y lên nắm lấy bàn tay hôn nhẹ lên tay cô.



Vạn Tố Y mỉm cười, thang máy reo một tiếng “ ting” mấy nhân viên vô tình cũng đứng ngay trước mặt Mạnh Kiều Dịch và cũng nhìn thấy anh đang hôn lên tay cô, vô cùng sững sờ tất cả các biểu cảm trên khuôn mặt họ đều giống như con mãnh thú với dòng nước lũ, muốn trốn chạy ngay lập tức.



Vạn Tố Y muốn giật tay mình lại nhưng Mạnh Kiều Dịch vẫn nắm chặt tay cô. Trên khuôn mặt không có chút ngại ngùng.
“Qúa khen, quá khen”. Mạnh Kiều Dịch cố tỏ ra khiêm tốn, khuôn mặt cười đã trí: “ Đây đúng là công lao của Mạnh phu nhân rồi”.



“ Ô, đây là cái gì đây?” Vạn Tố Y tò mò nghi hoặc việc anh để lại thức ăn còn dính trên miệng.



Mạnh Kiều Dịch nhăn nhăn đôi lông mày thon dài của mình, đẹp trai lại đầy quyến rũ: “ Trong mắt người tình là Tây Thi’



“ Cái anh này...”



Vạn Tố Y không nhịn được phá lên cười: “ vậy thì, Mạnh Tổng là Tây Thi sao?”



“ Cũng có thể là Bàn An” Mạnh Kiều Dịch đá lông mày trả lời cô.



Câu chuyện thật vô vị và thậm chí còn không có tý logic nào nhưng lại khiến họ nói chuyện với nhau như rất thú vị.



“ ayy, Tôi vừa đến đã nhìn thấy gì thế này?” Tưởng Tiêu Trưởng sau khi bước vào, hành động phóng tầm mắt nửa cúi đầu nửa cẩn thận bước về phía trước giống như tiếng sấm sét.



Mạnh Kiều Dịch nhìn cái người đang đi vào ấy, không cần phải đoán, anh cũng quen với việc Trương Tiêu Trưởng lúc đến và đi như nào.



“ Mạnh Thái Tử, anh cười miệng sắp đến mang tai rồi kìa” Trương tiên sinh “ sấm sét” cuối cùng cũng xuất hiện trước mặt anh, hai hàng lông mày làm lay chuyển trò đùa của Mạnh Kiều Dịch.



Mạnh Kiều Dịch nhìn chằm chằm vào anh ta cười lạnh lùng: “ nói đi, ông đến có chuyện gì vậy”



“ Xem trông anh kìa, chẳng lẽ tôi không thể đến thăm anh được sao?” Tưởng Tiêu Trường trả lời Mạnh Kiều Dịch với thái độ không hài lòng