Ông Xã Hợp Đồng

Chương 422 :

Ngày đăng: 12:03 30/04/20


Vẻ mặt kiêu ngạo của Đổng Tiểu Khiết làm cho Nguyễn Ca rất khó kìm chế được mình, cô ấy chuẩn bị ra tay nhưng vẫn bị Vạn Tố Y kéo lại.



"Thôi đi, ngươi tính toán với cô ta làm gì." Tranh tài xong lại mỗi người đi một đường, còn có quan hệ gì cứ?



Nguyễn Ca không cam lòng nhìn Vạn Tố Y, cảm thấy rất khó nuốt được cơn giận này.



Vạn Tố Y cười khẽ an ủi Nguyễn Ca: "Cô ta chưa từng dùng qua sản phẩm của chúng ta, nói như vậy không có ảnh hưởng gì với chúng ta."



Đúng vậy, chưa từng dùng qua đã đánh giá, chẳng qua là không có lửa mà có khói, các cô cần gì phải để ý.



Nguyễn Ca thả Đổng Tiểu Khiết ra, trong lòng thấy thoải mái hơn.



Ánh mắt Đổng Tiểu Khiết nhìn Vạn Tố Y giống như phóng kim, cô ta vốn còn muốn tiếp tục gây chuyện, nhưng Mạnh Kiều Dịch đã tới.



"Em xong chưa vậy vợ?" Mạnh Kiều Dịch vén rèm lên cười đi đến.



Thấy Mạnh Kiều Dịch qua, Đổng Tiểu Khiết lập tức sợ hãi, trở lại vị trí của mình thu dọn đồ đạc, lấy tốc độ nhanh nhất rời khỏi đó.



Nguyễn Ca nhìn bóng lưng của Đổng Tiểu Khiết mắng nhiếc: "Tôi còn tưởng rằng lá gan lớn thế nào cơ, hóa ra cũng có người sợ."



"Hả?" Mạnh Kiều Dịch không hiểu rõ Nguyễn Ca có ý gì.



Nguyễn Ca liếc nhìn về phía Vạn Tố Y, Vạn Tố Y bất lực cười, Nguyễn Ca lắc đầu, trả lời Mạnh Kiều Dịch: "Không có chuyện gì, tùy tiện than thở vài câu thôi."



"Chúng ta cũng về đi." Lúc này, Vạn Tố Y chủ động mở miệng.



"Các người đi trước, tôi còn có việc ở đài truyền hình này." Nguyễn Ca nói, cũng không cho Vạn Tố Y thu dọn đồ đạc, lên tiếng: "Đợi lát nữa tôi sẽ bảo trợ lý thu dọn là được rồi, cô nhanh về nghỉ ngơi đi."



Hôm nay Vạn Tố Y vất vả một ngày, rõ ràng trông rất mệt mỏi. Nguyễn Ca không đành lòng lại để cho cô lãng phí thời gian vào chuyện không đâu.
"Tôi biết rồi." Đổng Tiểu Khiết lập tức thấy yên lòng, cúp điện thoại.



Lúc này, Nguyễn Ca vẫn đang ở hiện trường thi đấu.



Thời gian trước, tổ đạo diễn chuẩn bị mở một tiết mục mới, muốn mời Nguyễn Ca tham gia.



Mức độ hut fan của Nguyễn Ca vừa khôi phục, tổ đạo diễn vẫn rất coi trọng điều này.



Nhưng gần đây lịch trình của Nguyễn Ca rất đầy, cũng không có thời gian trống cho tiết mục, nhưng cô cũng không nói chắc, sau khi trò chuyện cẩn thận về tiết mục thì cho đạo diễn điện thoại người đại diện của mình: "Có thể tìm được thời gian trống hay không thì tôi còn chưa xác định, gần đây quả thật rất bận, tất cả công việc vẫn làm phiền anh liên hệ với người đại diện của tôi."



Nói xong, Nguyễn Ca chào tổ chương trình liền đi.



Nguyễn Ca ra khỏi đài truyền hình đã thấy có một chiếc Lamborghini đầy phong cách đang đỗ ngoài cửa, Dư Thiệu Lâm đứng dựa bên cạnh xe.



Cô ấy thấy Dư Thiệu Lâm thì thầm may mắn vì bây giờ đang là buổi tối, cũng không có người nào đi ngang qua. Nếu để cho người ta nhìn thấy Dư Thiệu Lâm và cô ấy cùng xuất hiện một chỗ, còn không biết sẽ gây ra sóng gió gì nữa.



"Anh tới đây làm gì? Tôi cho anh biết, tôi nợ anh đã trả sạch, anh không nên uy hiếp gì nữa." Nguyễn Ca lùi lại một bước, duy trì phạm vi an toàn tuyệt đối với Dư Thiệu Lâm, thật đúng là không muốn để lại cho hắn thêm một bước nào.



Dư Thiệu Lâm có phần thất vọng cười lạnh: "Sao em lại ghét anh như vậy?"



"Con người anh thật kỳ lạ, tại sao tôi phải thích anh chứ?" Nguyễn Ca nói rõ ràng ý định phân chia giữa mình và Dư Thiệu Lâm.



"Nhưng trước kia em thích anh mà." Dư Thiệu Lâm cãi lại.



Nguyễn Ca liếc mắt nhìn hắn, có vẻ rất khinh miệt: "Trước kia là trước kia, bây giờ là bây giờ. Anh coi như khi đó tôi còn chưa mọc mắt đi."



Dư Thiệu Lâm không cảm thấy tổn thương trước lời Nguyễn Ca nói, vẫn mỉm cười: "Em cái gì cũng tốt, nhưng có đôi nói chuyện quá độc, làm người ta không chống đỡ nổi."