Ông Xã Hợp Đồng
Chương 428 :
Ngày đăng: 12:03 30/04/20
Gần đây, việc đáng để Vạn Tố Y để trong lòng là cô phải tự chuẩn bị dự đoán ngày sinh.
Ngoài trừ việc này, cô đối với tất cả các việc khác đều mất đi sự quan tâm.
Đến tối, cô xem tin tức mới phát hiện mình đã vô tình chiếm mất độ quan tâm của Đổng Tiểu Khiết.
Vạn Tố Y xem xong tin tức có chút áy náy, nhưng cũng không gọi điện thoại xin lỗi Đổng Tiểu Khiết. Không phải Vạn Tố Y không muốn xin lỗi Đổng Tiểu Khiết, mà là cô bây giờ gọi điện cho Đổng Tiểu Khiết, cô ta sẽ nghĩ Vạn Tố Y cố ý, cũng sẽ không nghĩ Vạn Tố Y có ý xin lỗi, ngược lại nghĩ Vạn Tố Y khiêu khích mình.
Hiểu lầm của Đổng Tiểu Khiết đối với Vạn Tố Y rất nhiều, trong lòng đã xem Vạn Tố Y là quân địch giả quan trọng nhất. Bất luận, Vạn Tố Y nói gì, làm gì, trong mắt Đổng Tiểu Khiết có lẽ đều nghĩ thành hành vi cố ý.
Vạn Tố Y xem tivi trong phòng ngủ, nghe thấy tiếng của Mạnh Kiều Dịch trong phòng tắm, tắt tivi, đứng ngay nơi Mạnh Kiều Dịch chuẩn bị đi ra, nhìn.
Mạnh Kiều Dịch vừa đi ra, Vạn Tố Y liền cười mở miệng: “Vừa nãy chị hai vừa cho người đem một quyển sách qua đây.”
“Hửm? Sách của chị ấy viết?”
Mạnh Kiều Dịch vừa lau tóc hỏi.
Mạnh Kỳ Nhu rất thích xuất bản sách, mấy năm này, các loại sách của Mạnh Kỳ Nhu không ngừng ra. Có liên quan đến câu chuyện trưởng thành của bản thân, cũng có những việc có ý nghĩa xảy ra trong lúc dẫn chương trình.
Mạnh Kỳ Nhu thì tặng cho Mạnh Kiều Dịch rất nhiều, nhưng anh một cuốn cũng không xem.
“Không phải, là sách của người khách, sách về trẻ sơ sinh, hình như cũng không tệ lắm.” Vạn Tố Y vừa tiện thể xem mấy trang, nắm vững một ít kiến thức nhỏ, vẫn là rất hài lòng với những quyển sách như thế này.
Mạnh Kiều Dịch đi qua, không có chìa tay ra mở sách, mà là mượn tay của Vạn Tố Y xem.
Tỉ mỉ là gần đây, Mạnh Kiều Dịch rất có thể khống chế tính tình của mình.
Trước mặt người khác, lâu nay Mạnh Kiều Dịch đều không tỏ ra điềm đạm, nhưng khi đuwnsg trước mặt Vạn Tố Y, sắc mặt lại biến đổi rất nhanh, người nhìn được hai mặt của anh, đều không dám tin đó là cùng một người.
Đối với Vạn Tố Y nói lý do thoái thác điềm đạm của mình, Mạnh Kiều Dịch chỉ cười: “Không điềm đạm với em, vậy tại sao lại cần hai chữ điềm đạm này nữa.”
Nếu như, không cho cô thứ tốt nhất, vậy thì, ở anh không có điều gì tốt nhất cả, tất cả mọi thứ tốt nhất đều mất đi ý nghĩa.
“Trước đây em cứ nghĩ em sẽ không thích nghe những lời tình tứ, nhưng bây giờ bị Mạnh tiên sinh dưỡng thành thói quen rồi, nếu như lâu không nghe được nhưng lời nói ngọt ngào của anh, em sẽ có chút hoài nghi, anh có phải có người khác rồi.” Vạn Tố Y nghe những lời Mạnh Kiều Dịch nói, giơ một tay lên vân vê môi, chọc anh.
Mạnh Kiều Dịch kéo tay Vạn Tố Y nụ cười có chút bất lực: “Làm sao có thể.”
Mạnh Kiều Dịch là một thương nhân, kinh doanh thắng lợi, anh tin có một ngày sẽ nổ tung, bất cứ chuyện gì cũng khó có thể mở miệng khẳng định, nhưng đối với Vạn Tố Y, anh có thể.
Anh tin chắc mình sẽ yêu thương cô cả đời, không có gì có thể chắc chắn hơn.
Vạn Tố Y cười đùa, thả tay ra, yên tâm giao cho Mạnh Kiều Dịch: “Em chỉ đùa thôi mà.”
Vạn Tố Y hạ giọng, không khí vẫn hoà hợp, nhưng đột nhiên, bụng của Vạn Tố Y phát ra một tiếng động, dường như là tiếng ục ục đói bụng.
Mạnh Kiều Dịch ôm Vạn Tố Y, nghe thấy rất rõ ràng âm thanh từ bụng cô, cười hỏi: “Hôm nay ăn chưa no sao?”
Cơm tối, Vạn Tố Y ăn không nhiều, nhưng bởi vì mang thai, cô luôn rất dễ đói.