Ông Xã Hợp Đồng

Chương 453 :

Ngày đăng: 12:03 30/04/20


“Sau này về nhà ngủ được không?” Lý Nhược Hàm nũa làm nũng vừa cầu xin nhìn Lương Dần.



Lương Dần nghe Lý Nhược Hàm nói, tay dừng lại một chút, nhưng không hề dừng lại hẳn. Hắn mặc áo quần vào, lên tiếng: “Tối về nhà lại nói tiếp. Bây giờ tôi phải đi công ty một chuyến.”



Vừa nói, Lương Dần đã đẩy cửa đi ra ngoài, không hề có ý định muốn nói chuyện rõ ràng.



Lý Nhược Hàm nhìn theo bóng lưng Lương Dần muốn nói gì đó nhưng lại thôi, nhưng nắm tay lại năm chặt lại.



Kế hoạch của cô, coi nhưu đã thành công. Nhưng thái độ của Lương Dần không hề khiến cô vui vẻ.



Lương Dần, bây giờ đối với cô đã trở nên chán ghét đến mức độ này rồi sao?



Đến nổi sau khi “vợ chồng” xong cũng không thèm nhìn cô thêm một chút, thậm chí, đến lời nói của mình cũng không muốn nghe thêm dù chỉ một câu.



“Không sao, cho dù như thế, cô cũng thành rồi.” Lý Nhược Hàm nắm chặt góc chăn, đôi mắt nhìn xa xăm về hướng tủ quần áo.



Hôm nay Tào lát nhìn thấy Lương Dần và Lý Nhược Hàm đều ở nhà, thậm chí còn cùng nhau bước ra từu một phòng ngủ, Tào lan cảm thấy được an ủi.



Lúc Lý Nhược Hàm chuẩn bị đến công ty, Tào Lan nhìn Lý Nhược Hàm cười nói: “không dễ dàng gì làm hòa với A Dần, mấy hôm nay thái độ của con tốt một chút, nó không phải là người lòng dạ sắt đá.



“Con biết rồi.” Lý Nhược Hàm mỉm cười với Tào Lan, trong lại lại vô cùng không can tâm và xem thường lời nói của Tào Lan.



Nhưng mà thời gian sau này cô cần Tào Lan, bây giờ lễ phép với bà chút cũng là chuyện tốt, suy cho cùng sau này phải cần đến sự giúp đỡ của Tào Lan.



Lý Nhược Hàm chỉnh sửa lại quần áo chuẩn bị ra ngoài, trên mặt không bao nhiêu ý cười.



Tào Lan hôm nay thoa dầu gió rất nặng mùi, Lý Nhược Hàm ngửi thấy vô cùng khó chịu. Trong phòng vốn dĩ đã cảm thấy rất buồn nôn, nhưng vẫn cố nhịn, mãi cho đến khi ra ngoài cô mói không nhịn được ọe ọe mấy cái.
Buổi tối, Lương Dần đột nhiên lại tan ca đúng giờ, hơn nũa còn ăn xong cơm thì về phòng.



Chuyện như thế này đừng nói Lý Nhược Hàm kinh ngạc, đến cả Tào lan cũng kinh ngạc.



Những chuyện này không giống như Lương Dần có thể làm được.



Lương Dần sau khi về phòng ngủ, biết Lý Nhược Hàm luôn chú ý đến mình nên từu từ lên tiếng: “muốn biết lí do?”



“Ừm.” Lý Nhược Hàm cho dù không muốn thừa nhận, nhưng cũng không thể che đậy lòng tò mò của mình, cô tất nhiên là muốn biết.



“Hôm nay bố nói với anh, cảm ơn em đã nói giúp cho anh, anh không ngò em lại nghĩ cho anh nhiều đến vậy.” Lương Dần hiếm khi có vài phần cảm động trong ánh mắt nhìn Lý Nhược Hàm.



Lý Nhược Hàm sững sờ, có lẻ không nghĩ ra Lý Đức Nghi sẽ nói với Lương Dần nhũng chuyện này, cũng không nghĩ đến, Lương Dần sẽ chủ động đối tốt với cô.



“Đây là điều em nên làm, em là vợ anh mà.’ Lý Nhược Hàm một tay vén tóc qua sau tai, mìm cười nói.



Sự thay đổi như thế này, làm cho cô ngọt ngào từ tận đáy tim.



Lương Dần chủ động tiến lên ôm lấy Lý Nhược Hàm, Lý Nhược Hàm mặc dù không nhìn thấy ánh mắt hắn, nhưng có thể nhận định, ánh mắt hắn nhất định tràn đầy dịu dàng.



Đây là do Lý Nhược Hàm nghĩ, trên thực tế, ánh mắt của Lương Dần hoàn toàn trái ngược với suy nghĩ của Lý Nhược Hàm. Lương Dần bề ngoài tỏ ra cảm ơn Lý Nhược Hàm, nhưng sắc mặt lại lạnh nhu băng.



Những gì Lý Nhược Hàm làm đối với Lương Dần mà nói, không đơn giản chỉ là bố thí. Càng là lo chuyện bao đồng, vốn dĩ, hắn và Lý Đức Nghi đã không có ván đề gì với nhau, nhưng vì lời nói của vị Lý Nhược Hàm nào đó, làm hắn bị chủi một trận thậm tệ, nói là hắn lọi dụng vợ mình để âm mưu đạt được những gì.



Lý Đức Nghi nhìn vấn đề không đơn giản như Lý Nhược Hàm nghĩ. Ông biết Lương dần có mưu đồ riêng, chỉ là chưa bắt được, còn Lương Dần, cũng biết Lý Đức Nghi nghi ngờ mình, nhưng chỉ là cố gắng che đậy.