Ông Xã Hợp Đồng
Chương 490 :
Ngày đăng: 12:04 30/04/20
Nguyễn Ca líu lưỡi, bội phục sự bình tĩnh của Nhạc Nhất Nhạc, giải thích: "Cô nói như vậy, Tưởng Tiểu Trường nghe thấy sẽ rất đau lòng, dù sao người ta không thể xem cô thành người bạn đơn giản như vậy được."
Nhạc Nhất Nhạc nhún vai, cũng không cảm thấy trong lời nói của Nguyễn Ca có ý khác, thở dài trả lời: "Đúng vậy, dù sao chúng tôi trời sinh đã là kẻ địch."
"..." Nguyễn Ca nghe Nhạc Nhất Nhạc nói xong, thật sự không biết mình nên cười hay có phản ứng gì khác.
Nhạc Nhất Nhạc hình như không biết gì về Tưởng Tiểu Trường. Nhưng Tưởng Tiểu Trường đăng trực tiếp ở trong vòng bạn bè như vậy, cô ấy làm sao có thể không biết được?
Nhạc Nhất Nhạc đã rửa mặt xong, rót cho mình chén nước và không nghe được Nguyễn Ca nói nữa, liếc nhìn lên người cô: "Sao vậy?"
"Không có gì, tôi chỉ cảm thấy... Ừ, cô cũng xem như là mối tình đầu." Bộ dạng Nguyễn Ca nghiêm túc làm người ta rất muốn cười ra tiếng.
Nhạc Nhất Nhạc vẫn không hiểu Nguyễn Ca, coi như không nghe được gì, chỉ mỉm cười: "Cho nên, các người muốn ăn cơm cùng tôi không?"
"Tốt." Nguyễn Ca rất sảng khoái đồng ý, hoàn toàn không có ý thức đến đề tài đã chạy xa rồi.
Nhạc Nhất Nhạc lại lịch sự nhìn về phía Dư Thiếu Lâm: "Anh Dư, còn anh thì sao?
Sau khi Dư Thiếu Lâm đi vào thì không nói chuyện nhiều, lúc này vừa nghe Nhạc Nhất Nhạc hỏi như thế, lập tức lịch sự đáp lại: "Tôi giống Tiểu Ca."
Nguyễn Ca ở lại, hắn tất nhiên sẽ ở lại, nếu như Nguyễn Ca không ở lại, hắn cũng không cần thiết phải ở lại nữa.
Phản ứng của Dư Thiếu Lâm có chút buồn cười, thoạt nhìn hoàn toàn không giống như ở cùng một không gian với các cô, làm cho Nguyễn Ca và Nhạc Nhất Nhạc không nhịn được nhìn nhau cười.
Nguyễn Ca giống như là một chuyên gia hiểu về tình yêu của người phụ nữ, đặc biệt nghiêm túc nói cho anh ta biết những điều này. Tưởng Tiểu Trường cảm thấy rất có lý nên khẽ gật đầu, nhưng rất nhanh lại ném ra nghi ngờ của mình: "Nhưng sao tôi cảm giác tất cả phụ nữ đều như vậy?"
Tưởng Tiểu Trường suy nghĩ cẩn thận, cảm thấy Nguyễn Ca nói giống như phản ứng của người phụ nữ theo bản năng.
Khóe miệng Nguyễn Ca giật giật, còn chưa nói ra khỏi miệng, đã nghe được một câu: "Cô ấy nói chính là áp dụng với tất cả mọi người, cô ấy mới chỉ yêu có một lần, làm sao hiểu được nhiêu như vậy chứ."
Nguyễn Ca bị người chủ động phá bĩnh thì xoay người nhìn chằm chằm vào vào Vạn Tố Y, giả vờ tức giận nói: "Tục ngữ nói, không vạch sở đoản của người khác, đến lúc này mà cô cũng không tha cho tôi là có ý gì hả? Còn nữa, cô vào bằng cách nào?"
Nguyễn Ca nhớ Vạn Tố Y không có chìa khoá, vậy cô vào bằng cách nào, hơn nữa còn đột ngột như vậy? Nguyễn Ca vẫn thấy rất tò mò.
"Các người mở cửa nói truyện, tôi vào đây làm sao có thể phát hiện ra được?" Vạn Tố Y chỉ vào cánh cửa bây giờ đã bị đóng lại, bất lực lắc đầu.
Nguyễn Ca liếc nhìn về phía cửa, bật cười: "Nhất Nhạc cũng quá sơ ý rồi."
Lúc này, Nhạc Nhất Nhạc đang phòng bếp chuẩn bị đồ ăn, nghe được tên của mình liền đẩy cửa đi vào. Thấy người tới, cô lập tức kinh ngạc: "Hôm nay nhà tôi có chuyện gì xảy ra mà nhiều người tới như vậy?"
Sao cô có cảm giác những người này cố ý muốn tập trung ở nhà mình hôm nay thì phải...
Nghe thấy Nhạc Nhất Nhạc nói vậy, Nguyễn Ca nhìn về phía Vạn Tố Y, Vạn Tố Y rõ ràng nói không tới, sao bây giờ lại tới vậy?
Vạn Tố Y gật đầu chào mấy người còn lại, sau đó tìm một chỗ khác ngồi xuống: "Mình có việc nên tới tìm bạn."