Ông Xã Hợp Đồng
Chương 494 :
Ngày đăng: 12:04 30/04/20
Khi Vạn Tố Y chạy tới nhà xưởng thì rất nhiều công nhân đang chữa cháy, nhưng lửa cháy rất cao cũng không có dấu hiệu sẽ tắt. Từ khi Vạn Tố Y nghe điện thoại tới khi chạy đến đây đã nửa giờ, nói cách khác, lửa đã cháy hơn nửa giờ trở.
"Thông báo cho phòng cháy chữa cháy chưa?" Vạn Tố Y đứng cách ngọn lửa mấy trăm mét hỏi trợ lý.
Trợ lý gật đầu, đáp lại: "Thông báo hơi muộn nên bọn họ cũng vừa mới tới thôi. Chắc hẳn sẽ sớm được dập tắt."
Vạn Tố Y yên lặng nghe trợ lý nói xong, vẫn gọi điện thoại cho Mạnh Kiều Dịch.
Tình hình như vậy, một mình cô sợ là không xử lý tốt được, cho dù Mạnh Kiều Dịch tới cũng không giúp được chuyện gì, nhưng cô sẽ vẫn thấy yên lòng hơn.
Mạnh Kiều Dịch hình như đang chờ cuộc điện thoại này của Vạn Tố Y, cô vừa gọi qua thì anh đã nhanh chóng đồng ý, lấy tốc độ nhanh nhất xuất hiện ở bên cạnh cô.
Khi Mạnh Kiều Dịch chạy tới thì lửa đã được dập tắt.
"Nhà xưởng bên cạnh là của công ty nào vậy?" Vạn Tố Y liếc nhìn nhà xưởng công ty mình bị cháy chỉ còn một nửa lại nhìn nhà xưởng bên cạnh bị cháy gần hết.
Trợ lý do dự nhìn Vạn Tố Y trả lời: "Là Kailin..."
Bọn họ vừa nói xong, Lý Nhược Hàm với toàn thân đen xì từ phía sau nhà xưởng đi ra, vẻ mặt thỏa mãn cười lạnh: "Đốt xong rồi, cuối cùng cũng đốt xong đồ... Đồ nhà chúng tôi, các người đừng mong cướp được!"
"Lý Nhược Hàm?"
Vạn Tố Y nhìn hai người từng là vợ chồng nhưng bây giờ không tha cho nhau, cảm thấy bọn họ thật đáng buồn. Nhưng nếu như nhất định phải lựa chọn một bên, Vạn Tố Y cảm thấy Lý Nhược Hàm càng đáng thương hơn, dù sao cô ta thật sự bị lừa gạt đi tất cả.
"Tôi không bản lĩnh này... Nếu như tôi có bản lĩnh, làm sao có thể không nhìn ra sự giả tạo của anh mà đi lấy anh chứ?" Lý Nhược Hàm liền lùi mấy bước, một tay đặt lên cái bụng bằng phẳng của mình: "Anh đối xử với tôi hoàn toàn không giống như một con người, anh cướp đi tất cả mọi thứ của tôi! Anh không buông tha cho tôi thì thôi, ngay cả con tôi cũng không buông tha... Ở trong mắt anh, tôi thậm chí không bằng một con chó, con mèo."
"..."
Lương Dần không nói gì, mặc kệ cô ta.
Hồng Cảnh nhíu mày nhìn Lý Nhược Hàm, mấy lần muốn mở miệng nhưng không tìm được cơ hội.
"Người đàn ông như anh còn có trái tim sao? Còn biết yêu sao?" Lý Nhược Hàm nói bây giờ mình chỉ muốn làm sao phá hỏng Lương Dần, nhưng rõ ràng không phải vậy, trong lòng cô ta vẫn không khống chế được mà yêu hắn.
"Cô Lý, chuyện này không phải lỗi của anh ấy, tôi khuyên cô tốt nhất nên suy nghĩ lại về khuyết điểm của bản thân đi!" Lúc này, Hồng Cảnh cuối cùng không nhịn được liền lên tiếng.
Hồng Cảnh hoàn toàn là bộ dạng người thắng cuộc, có thể thấy cô ta được Lương Dần che chở: "Chồng tôi không phải là người như cô nói. Theo tôi được biết, anh ấy vẫn không thể quên được người vợ đã mất. Tôi bội phục tình cảm sâu nặng của anh ấy, cho dù chúng tôi mới quen biết không lâu, nhưng anh ấy đối xử với tôi rất được, tôi chỉ là một người xuất thân bình thường, hẳn không có gì để anh ấy phải lừa gạt chứ? Anh ấy chỉ đối xử với cô như vậy mà thôi, chỉ tàn nhẫn với cô thôi, nhưng người đáng thương nhất định phải có chỗ đáng trách, không phải sao?"
"Cô câm miệng lại cho tôi!" Hai mắt Lý Nhược Hàm đỏ lên nhìn chằm chằm vào người phụ nữ kia, ánh mắt hoàn toàn giống như muốn ăn thịt cô ta: "Cô nghĩ rằng cô có tư cách răn dạy tôi sao? Bây giờ cô còn không biết mình là gì đúng không! Cô à? Thậm chí còn không bằng tôi đâu!"
Nói xong, Lý Nhược Hàm chỉ tay về phía Vạn Tố Y: "Thấy cô ta không?"