Ông Xã Hợp Đồng

Chương 500 :

Ngày đăng: 12:04 30/04/20


Tưởng Tiểu Trường dường như tự hỏi chính mình, không ngờ không biết nên trả lời thế nào: "Anh..."



Đúng vậy, theo đuổi thì phải làm gì?



Anh ta vẫn chưa thật sự suy ngẫm về vấn đề này, chỉ một lòng muốn theo đuổi cô ấy mà thôi.



Nhạc Nhất Nhạc cười khẽ: "Anh xem, bản thân anh còn chưa nghĩ đến. Anh nghĩ chỉ là thắng bại, thật ra tôi thật sự đồng ý với anh, anh cũng không biết nên làm gì."



Nếu như không nhận lời, bọn họ vẫn là bạn, nhưng nhận lời rồi mà không có kết quả, vậy không phải cục diện cuối cùng sẽ rất xấu hổ sao?



"Vấn đề này của em có vấn đề, nếu theo đuổi được thì khẳng định chính là ở cùng một chỗ rồi." Tưởng Tiểu Trường ưỡn ngực thẳng lưng, hình như có phần lo lắng.



Vẻ mặt Nhạc Nhất Nhạc nghiêm túc: "Nhưng tôi muốn không chỉ đơn thuần là ở cùng một chỗ, tôi muốn là có thể thấy tình cảm sau này, tôi không rảnh rỗi đi chơi trò tình ái một lúc."



Gia đình anh ta như vậy, cô ấy gần như không có khả năng hòa nhập vào được, cho nên, cô ấy không muốn tiếp nhận anh ta, để tránh đến cuối cùng hại người hại mình.



Ở cửa cục cảnh sát thỉnh thoảng lại có người qua lại, bọn họ đều nhìn hai người, đám phụ nữ tất nhiên lộ vẻ mặt cực kỳ hâm mộ, ai mà không thích anh đẹp trai đi xe hơi sang trọng? Mà đám đàn ông thì phần nhiều là tò mò, cho dù bình thường Nhạc Nhất Nhạc không hiểu thế nào là lãng mạn, nói chuyện gai góc, nhưng cuối cùng vẫn là một đóa hoa xinh đẹp, bọn họ không dám đụng vào, nhưng nhìn cũng là cảnh đẹp ý vui, bây giờ có người muốn lấy đi đóa hoa nhỏ này, ít nhiều khiến người ta thấy hơi đáng tiếc.



"Cho nên, anh đừng lãng phí thời gian với tôi nữa." Nhạc Nhất Nhạc khoát tay và hít sâu một hơi: "Chúng ta vốn không quá quen thuộc, về sau vẫn như vậy đi, thỉnh thoảng gặp mặt chào hỏi là được."



Tưởng Tiểu Trường nhướng mày nhìn cô ấy: "Bình thường em to gan như vậy, sao dính đến tình cảm thì lại tránh né?"



"Đây không phải là vấn đề có to gan hay không." Nhạc Nhất Nhạc giải thích rõ rồi vỗ nhẹ vào mũ của mình, đội vào và muốn đi: "Tôi còn phải trực ban, không nói chuyện với anh được."



Tưởng Tiểu Trường suy nghĩ tới công việc của cô ấy nên khẽ gật đầu: "Cũng được, vậy anh đưa hoa đến khu căn hộ của em, đến lúc đó em đừng quên cầm về từ chỗ phòng bảo vệ nhé."



"Anh đừng..."



"Hôm nay không quấy rầy em nữa, ngày mai anh sẽ quay lại."




"Được, không vội. Em cứ xử lý trước, bữa tiệc diễn ra vào buổi chiều, chờ em xử lý xong, anh sẽ đưa em đi dạo phố." Mạnh Kiều Dịch xoa mái tóc mềm mại của cô, trong ánh mắt đầy vẻ lưu luyến.



Mái tóc dài của cô rất đẹp, đen bóng trơn mượt. Có đôi khi đang nói chuyện với cô, anh dễ dàng bị mái tóc của cô thu hút, chỉ ngắm tóc của cô, anh có thể ngắm rất lâu.



Vạn Tố Y gật đầu, cô tất nhiên rất thích anh đi dạo phố cùng mình.



Nhưng ngày hôm sau không suôn sẻ giống như cô nghĩ. Buổi sáng sớm cô đi tới công ty, nhưng khóa bị trục trặc nên cô không thể vào trong, chỉ có thể chờ trợ lý tới giải quyết.



Cô đứng ở cửa công ty, một người phụ nữ đứng ở công ty cách đó không xa quan sát hồi lâu.



Vạn Tố Y chú ý tới ánh mắt của người phụ nữ này, chẳng bao lâu lại thấy cô ta đi thẳng về phía cô. Người phụ nữ kia mặc trang phục lịch sự, trên người không đeo đồ trang sức nhiều, nhưng nhìn rất thỏa đáng, vừa nhìn cũng biết là người có tiền.



Ánh mắt người phụ nữ nhìn cô có phần nhiệt tình: "Chào cô, tôi có thể mạo muội hỏi tên cô không?"



"Bà nói gì?" Vạn Tố Y sửng sốt, cho rằng mình nghe nhầm.



"Tôi nói có thể mạo muội hỏi tên của cô không?" Người phụ nữ mỉm cười và nhắc lại một lần nữa.



Vạn Tố Y không biết đối phương có ý gì, nhưng nhìn không phải là người có ý xấu nên vẫn trả lời bà: "Tôi là Vạn Tố Y."



"Vạn..." Người phụ nữ nghe được họ của Vạn Tố Y thì hình như hơi thất vọng, nụ cười trên mặt lập tức biến mất.



"Tổng giám đốc Giang, sao ngài còn chưa vào vậy?"



Người phụ nữ còn muốn nói gì nữa, nhưng đã bị ngắt lời, người nói chính là Lương Dần đang đi thẳng về phía các cô.



Thấy Vạn Tố Y, trên mặt Lương Dần ít nhiều có chút xấu hổ, chỉ khẽ gật đầu.