Ông Xã Hợp Đồng

Chương 510 :

Ngày đăng: 12:04 30/04/20


Ánh mắt Nhạc Nhất Nhạc tiếp xúc với ánh mắt anh ta, không lừa gạt anh ta: "Trước mắt còn không phải, nhưng không loại trừ khả năng đó."



"Nói cách khác bây giờ hai người còn không phải là quan hệ người yêu sao?" Trong ánh mắt Tưởng Tiểu Trường cuối cùng cũng có ánh sáng, trên gương mặt lén vui mừng.



Anh ta hoàn toàn không có che giấu sự vui mừng của mình, Nhạc Nhất Nhạc có thể nhìn thấy được, trong lòng cũng có cảm giác khác thường.



"Nếu như anh không có việc gì nữa, tôi muốn nghỉ ngơi." Tay Nhạc Nhất Nhạc đặt ở cạnh cửa, cố gắng quên cảm giác khác thường trong lòng mình.



Lúc này Tưởng Tiểu Trường đặc biệt dễ thuyết phục, gật đầu đáp ứng: "Được, vậy cô nghỉ ngơi trước, sáng mai tôi sẽ mời cô ăn sáng."



"..." Khóe miệng Nhạc Nhất Nhạc giật giật: "Tôi có đồng ý sẽ ăn sáng với anh sao?"



"Cô quay lại nghỉ ngơi cho tốt đi." Tưởng Tiểu Trường giống như không nghe thấy lời Nhạc Nhất Nhạc nói, đặc biệt ân cần giơ tay lên đẩy Nhạc Nhất Nhạc vào phòng, giống như người vừa không cho đóng cửa không phải là mình vậy.



Nhạc Nhất Nhạc lại lên giường nằm, nhưng không sao ngủ được.



Trước kia khi Tưởng Tiểu Trường theo đuổi cô, thái độ của cô kiên định. Bây giờ, cô chuẩn bị mở lòng với người khác, thái độ của cô với anh ta trái lại trở nên không rõ ràng.



Nhạc Nhất Nhạc nghiêng người, đầu óc đặc biệt tỉnh táo. Cô nghĩ, nguyên nhân trước đây cô không chấp nhận Tưởng Tiểu Trường là cảm thấy anh ta không đáng tin, không phải là người nghiêm túc trong chuyện tình cảm. Nhưng bây giờ sao cô cảm giác, chính cô cũng có tiềm nưng của người phụ nữ cặn bã vậy.



Nhạc Nhất Nhạc nặng nề thở dài, cũng không ngủ nữa, mà nhìn mặt trời dần lên cao.



Sáng sớm, trợ lý đặc biệt Hầu gọi điện thoại hẹn Nhạc Nhất Nhạc ăn sáng, cảm ơn cô mấy ngày hôm trước đã giải đáp thắc mắc cho mình.



Nhạc Nhất Nhạc do dự một lát lại đồng ý, lúc này nếu như cô quay lại có quan hệ mờ ám không rõ với Tưởng Tiểu Trường, chính cô cũng sẽ coi thường mình, giữa Tưởng Tiểu Trường và trợ lý đặc biệt Hầu, cô vẫn lựa chọn người sau, tránh cho mình biến thành người phụ nữ cặn bã.



Khi Nhạc Nhất Nhạc rời khỏi nhà, còn nhắn tin cho Tưởng Tiểu Trường qua WeChat, nói sáng sớm hôm nay mình không có thời gian.



Tưởng Tiểu Trường rất nhanh đã trả lời cô: Vì sao?



Có việc, cô trả lời lại với hai chữ rất đơn giản, Tưởng Tiểu Trường nói gì đi nữa, cô cũng không nhắn tin lại nữa.
Cô hỏi, anh ta không trả lời.



Cô nói tiếp: "Thật ra, anh không hề thích tôi. Bây giờ anh chẳng qua chỉ cảm thấy bên cạnh tôi có người, muốn quấy phá để chiếm làm của riêng. Anh có thể rất vui vẻ, nhưng tôi chỉ cảm thấy không được tôn trọng, anh không quyền cứ quấy nhiễu cuộc sống của tôi như vậy."



Vẻ mặt Nhạc Nhất Nhạc nghiêm túc, lời nói cũng nghiêm túc nhất từ trước tới nay.



Cô thật sự cảm thấy bị quấy rầy, không chỉ không thích anh ta, còn cả mình nữa. Trong nháy mắt khi anh ta xuất hiện, không ngờ cô lại thấy chột dạ.



Thật ra cô không nên chột dạ, giữa cô và Tưởng Tiểu Trường vốn không có bất cứ quan hệ gì. Cô hiểu rõ, quan hệ giữa hai người đã ảnh hưởng cô, cô không muốn tới gần Tưởng Tiểu Trường, cô lựa chọn dứt khoát từ chối.



Tưởng Tiểu Trường để đũa xuống, vẻ mặt cũng nghiêm túc: "Đây là nhận thức của cô, nhận thức của tôi là tôi xác định tôi thích cô."



Nhạc Nhất Nhạc đã cầm túi của mình lên chuẩn bị rời đi: "Anh nên suy nghĩ cẩn thận, đừng hồ đồ như vậy nữa."



"Chắc hẳn phải là cô nên suy nghĩ kỹ, đừng trốn tránh nữa mới phải." Tưởng Tiểu Trường đứng dậy, theo cô ra ngoài: "Tôi biết cô lo lắng sẽ bị tổn thương, lo lắng tôi đang nói đùa..."



"Nếu anh biết tôi lo lắng chuyện gì, vì sao còn phải làm như vậy nữa?" Nhạc Nhất Nhạc quay đầu, chặn lời của anh ta.



"Nhất Nhạc, cô có dám nói cô hoàn toàn không thích tôi?" Tưởng Tiểu Trường hiếm có nghiêm túc như vậy.



"Tôi..."



Nhạc Nhất Nhạc theo bản năng mở miệng, cô rất muốn trả lời cô không thích, nhưng lời đến bên khóe miệng, nhưng không sao nói ra được.



Cô chưa bao giờ từng thích một người, cho nên cô không chắc mình có phải không thích Tưởng Tiểu Trường hay không, nhưng cô biết, khi anh ta không để ý tới cô, cô thật sự thấy mất mát, cô không ghét anh ta, có đôi khi thậm chí không nhịn được muốn liên lạc với anh ta, rất nhiều lần không có cách nào từ chối được anh ta, rất nhiều rất nhiều lần có cảm nhận khác thường chỉ với anh ta, anh ta ở chỗ cô là đặc biệt. Nhưng cô nhìn anh ta, hắn lại giống như một đóa hoa xương rồng đang nở, rất rạng rỡ giang tay xông về phía cô, cô rất muốn xông lên ôm, nhưng cô đã thấy người anh ta đầy đâm, chỉ cần cô lựa chọn tới gần anh ta thì nhất định sẽ bị thương.



Cô không có cảm giác an toàn với anh ta.



Có thể điều này có liên quan đến nghề nghiệp của cô, cảm giác an toàn rất quan trọng với cô, nếu như trong tình yêu người kia làm cho cô không có cảm giác an toàn, cô dễ dàng lựa chọn từ chối.