Ông Xã Là Lưu Manh Giả Danh Tri Thức

Chương 12 : Nổi tiếng

Ngày đăng: 16:37 27/05/20


Hoa Nguyệt Dã ôm Nhiễm Cách một lúc rồi anh có việc nên phải về, còn Nhiễm Cách lại không biết đi đâu.



Kế bên trường Đại học có một quán trà sữa, có lẽ cô sẽ vào đó ngồi đợi đến chiều rồi về. Không thể cho mấy anh biết cô đang thất nghiệp được.



"Cho tôi một ly trà sữa trân châu size L, ít đá nhiều đường." Nhiễm Cách nói với người bán trà sữa, cô nghĩ ngợi, cô nên nộp đơn phỏng vấn ở đâu đây?



"Chị ơi..."



"Vâng?" Nhiễm Cách nghe gọi liền ngẩng đầu, chỉ thấy cô gái bán hàng bỗng nhìn điện thoại rồi nhìn cô, ánh mắt cô ta sáng rực.



"Thiên sứ, chị chính là thiên sứ sao?" Cô gái đó kích động nói lớn. Mà cũng nhờ giọng nói của cô gái ấy mà hầu hết những người trong quán quay sang nhìn cô chằm chằm, không hẹn cùng trợn mắt há mồm.



"Xin lỗi, cô nói gì..." Nhiễm Cách khó hiểu.



Cô gái đó cười thật tươi, "Chị chưa xem tin tức sao? Bây giờ chị nổi tiếng lắm đó." Sau đó đưa chiếc điện thoại smartphone cho cô.



Chỉ thấy một bức ảnh có cô gái váy trắng, đôi mắt nhìn về phía xa xăm. Từng lọn tóc đen nhánh xõa xuống hai bên vai cô. Khóe môi hơi nhếch lên để lộ lúm đồng tiền xinh xắn. Vẻ đẹp như một thiên thần ngây thơ, thuần khiết mới từ thiên đàng đáp xuống ghé thăm trần gian.



Đây không phải là lúc cô chụp hình cho Hoàng thị sao? Bức ảnh này hẳn là người đàn ông đó tung lên để kiếm lợi cho mình.



Trên bức hình còn để một dòng chữ: << Đây chính là thiên sứ đến từ thiên đường sao? >> Người đăng là Daniel Siêu Tài Năng. (=.=)



Cùng lúc đó, Hoa Nguyệt Dã cũng vừa được trợ lý báo tin này. Anh nhìn tấm hình chụp cô đang dựa người vào sofa, dưới ánh nắng khuôn mặt cô trở nên tinh tế và dịu dàng hơn hẳn.



Ngón tay thon dài của anh lướt qua đôi môi đỏ mọng khẽ giương lên của cô, anh thì thầm, "Bảo bối, em làm anh thật muốn nhốt em vào nhà." Để không ai có thấy, chiêm ngưỡng vẻ đẹp của cô, ngoại trừ anh. Xem ra phải mau chóng rước cô về rồi.



Trợ lý Bùi đang đứng bên cạnh, bỗng thấy nụ cười như có như không trên mặt Boss, hắn sợ đến nổi chân tay lạnh cóng. Lần này là ai đắc tội với cô gái ấy?



Hoa Nguyệt Dã liếc hắn, anh vuốt mi tâm, "Cho người mời cô ấy đến đây làm việc."



Anh nghĩ một lúc. Anh thật không muốn Tiểu Cách nhà mình bị dòm ngó như thế chút nào, nhất là những tên nhà báo hay fan cuồng khủng khiếp đó, cho nên chỉ có thể bảo vệ cô an toàn dưới trướng của anh.
Trong một căn biệt thự xinh đẹp, người phụ nữ tay lướt máy tính, tay xoa xoa bụng, cô ta trừng mắt, đôi mắt tức giận như muốn bắn ra tia lửa.



"Nhiễm Cách, xem ra cô rất đắc ý rồi."



Từ Uyển không tin nổi, cô cứ tưởng mình đã chiến thắng Nhiễm Cách, thành công cướp được người cô ta yêu rồi biến hắn trở thành chồng mình. Mà một người tuấn tú, tài giỏi như vậy thì ai mà lại không thỏa mãn?



Nhưng Nhiễm Cách lại được sao may mắn chiếu sáng. Cô nghiễm nhiên trở nên nổi tiếng chỉ vì một bức hình, mà dáng vẻ đó không phải là xinh đẹp ngút trời thì là chim sa cá lặn, khuynh nước khuynh thành. Điều này chắc chắn sẽ khiến cô ta được nhiều người chú ý hơn.



Từ Uyển cười lạnh, tìm cách để Mặc Vô Kỳ quay lại với cô ta sao? Hừ, không ai có thể cướp Mặc Vô Kỳ khỏi tay cô, không một ai có thể.



Nghĩ vậy, sự hận thù trong mắt Từ Uyển càng nồng đậm. Mà Mặc Vô Kỳ lúc này đi vào, thấy dáng vẻ của Từ Uyển khác hẳn những lúc dịu dàng, trong sáng thì không khỏi ngẩn người một chút. Hắn đưa mắt nhìn màn hình máy tính, đôi mắt bỗng trầm hẳn.



"Uyển Uyển, em đang mang thai, không nên tiếp xúc nhiều với máy tính."



Từ Uyển giật mình quay ra sau nhìn Mặc Vô Kỳ đã đứng đó từ lúc nào. Cô ta ép mình nở nụ cười dịu dàng nhưng thật miễn cưỡng.



"Kỳ..."



Mặc Vô Kỳ gấp áo vest để trên ghế, hắn ngồi xuống cạnh Từ Uyển, quan tâm hỏi:



"Em sao thế?"



Từ Uyển đáng thương, nhỏ nhẹ nói, "Em... em vừa đọc báo... Em sợ, sợ Nhiễm Cách trở nên nổi tiếng sẽ gây khó dễ cho anh."



Mặc Vô Kỳ hơi ngạc nhiên nhưng rất nhanh lại trở lại bình thường, hắn đưa tay vuốt bụng Từ Uyển, "Đừng lo, cô ta sẽ không dám làm gì đâu."



Từ Uyển điềm đạm đáp một tiếng, sau đó dựa đầu vào vai Mặc Vô Kỳ, nét mặt liền thay đổi hẳn. Cô ta nhếch môi, đáy mắt hiện ra một chút sự khinh thường.



Mà khi cô ta dựa đầu vào liền không để ý đến sắc mặt Mặc Vô Kỳ, hắn nhíu mày nhìn người con gái xinh đẹp động lòng người trên màn hình máy tính, quai hàm bỗng bạnh ra làm khuôn mặt hắn trở nên thâm trầm hơn hẳn.