Ông Xã Là Lưu Manh Giả Danh Tri Thức

Chương 20 : Anh lo cho em

Ngày đăng: 16:37 27/05/20


"Chị dâu!"



Tiếng gọi hí hửng, mang theo hơi hướng trẻ con thế này. Mọi người nhìn sang hướng vừa cất tiếng thì thấy một chàng trai cao to mặc áo thun màu lam, quần jean dài cùng đôi giày Adidas trắng. Khuôn mặt tuấn tú đến từng nét nhưng lại mang vẻ trẻ con, ngây thơ.



Hắn ta đưa mắt lướt qua những người trong đoàn rồi dừng lại ở chỗ Nhiễm Cách.



Đôi mắt sáng bừng lên như đứa con nít thấy kẹo, hắn chạy tới rồi la lên.



"Chị dâu thiên sứ, cuối cùng em cũng gặp được chị... ngoài đời."



Nhiễm Cách đang an ủi Tô An An sợ hãi nãy giờ thì nghe hắn gọi, cô liền ngẩng đầu. Đôi mắt khẽ nheo lại đánh giá người trước mặt.



"Anh là..."



"Em là Hoa Phong đây."



Nhiễm Cách suýt chút đã sặc nước bọt của chính mình, cô mở to mắt, "Hoa Phong? Gió Thổi Qua Kẽ Răng?"



Hoa Phong làm bộ mặt cún con đáng yêu nhìn cô, "Ôi chị dâu thần thánh, chính là em đây."



Nhiễm Cách gật đầu, "Tôi là Nhiễm Cách."



Hoa Phong cười, "Em biết chứ."



Trong lúc Nhiễm Cách nói chuyện với Hoa Phong thì đạo diễn cũng đã hoàn thành bộ ảnh chụp "Hot free" của cô.



Hữu Thất sờ sờ chiếc cằm nhẵn được cạo râu sạch sẽ, gã nhìn Nhiễm Cách ở đằng kia rồi nói với Michelle:



"Michelle, cô mau tìm cách xử lý tai nạn này. Mạch tổng sẽ không để yên cho chúng ta đâu."



Đáy mắt Michelle loé lên một tia kinh hãi cùng hơi ghen tị, cô gật đầu, "Được."



Mặc dù Michelle rất giỏi che đậy nhưng Hữu Thất là lão làng lâu năm, đối với chuyện các diễn viên, người mẫu ganh ghét nhau như thế thì cũng đã quá quen thuộc. Vậy mà Michelle, người phụ nữ nổi tiếng xinh đẹp, lạnh lùng xưa nay không thể hiện cảm xúc trên mặt lại ghen tị với một người mới? Chuyện này thật quá kì dị.
Nhiễm Cách hơi ngạc nhiên nhưng vẫn bình tĩnh lại, cô gật đầu rồi xoay người bước ra phía cổng chính mà quên mất việc thay trang phục.



Hoa Mỹ nhìn theo bóng lưng của Nhiễm Cách, sắc mặt không tốt lắm. Boss của hắn sẽ có nhiều ruồi cần phải diệt lắm đây.



Hoa Tuyệt đứng trước xe, thấy một cô gái mặc đầm đỏ rực như nữ hoàng bước ra từ truyện tranh thì không khỏi ngẩn người. Sau đó tinh ý liền gật đầu chào.



"Chị dâu."



Nhiễm Cách ậm ừ cho qua. Hoa Tuyệt nhìn thấy sự khẩn trương của cô, hắn mở cửa xe để Nhiễm Cách vào.



Vừa mới bước chân lên xe đã bị người bên trong kéo hẳn vào. Hoa Tuyệt lại rất biết ý Boss mà đóng cửa quay lưng, đúng lúc Hoa Phong và Hoa Mỹ đi ra. Ba người họ dắt nhau ra chỗ khác.



Nhiễm Cách nhoẻn miệng cười, đôi mắt cong cong như trăng lưỡi liềm, "Honey, em nhớ anh quá."



Hoa Nguyệt Dã ôm eo cô, cúi đầu hôn xuống đôi môi nhỏ ngọt ngào. Môi lưỡi quấn quýt một hồi rồi mới buông ra, Nhiễm Cách dựa vào người anh điều chỉnh hơi thở hỗn loạn.



Nhìn thấy vết thương trên người cô, Hoa Nguyệt Dã nhíu mày, "Sao lại bị thương thế này?"



Nhiễm Cách đưa tay ôm cổ anh, "Không có gì, chỉ là bất cẩn ngã thôi."



Hoa Nguyệt Dã trầm ngâm một lúc rồi mới hỏi, "Ngủ có được không?"



Mặc dù nhìn cô rất vui vẻ, tràn đầy sức sống như vậy nhưng mà quầng thâm nhạt dưới mắt làm anh xót xa không thôi.



"Tại em phấn khích quá ấy mà." Nhiễm Cách cọ cọ vào ngực anh, mắt khẽ híp lại hưởng thụ bàn tay to lớn đang vuốt ve các vết thương nhỏ không đáng kể trên người.



"Tại sao anh lại đến đây?"



Hoa Nguyệt Dã cúi xuống cắn tai cô, môi mỏng khẽ mấp máy:



"Anh lo cho em."