Ông Xã Phải Được Dỗ Dành

Chương 19 :

Ngày đăng: 02:09 19/04/20


Ánh nắng mặt trời xuyên qua khe rèm cửa đi vào trong phòng đánh thức Ngô Đồng đang ngủ say. Ngô Đồng híp mắt, giơ tay che trước mặt tránh ánh nắng đang quấy rầy mình, lười biếng duỗi người, rồi mới từ từ ngồi dậy.



Nhìn đồng hồ, mới có năm giờ rưỡi, buổi sáng mùa hè bao giờ cũng sớm hơn các mùa khác trong năm. Ngô Đồng giơ tay kéo màn cửa, mặt biển xanh thẳm phơi mình trong nắng sớm. Lúc này trên mặt biển không có đông du khách tắm biển, càng toát lên vẻ đẹp tinh khiết, như một khối ngọc bích thần bí nằm giữa trời đất.



Sau khi thỏa mãn thưởng thức cảnh đẹp của biển, Ngô Đồng nhớ đến Tần Qua đã bị mình đuổi ra ngoài phòng khách ngủ. cô cho rằng đến khuya, anh nhất định sẽ lén lút chạy vào ngủ trên giường, khôngngờ lần này lại ngoan ngoãn nghe theo lời cô. Ngô Đồng đi ra phòng khách, trên ghế sô pha đã khôngcòn bóng dáng của anh chỉ để lại một cái chăn lông chứng tỏ có người đã ngủ ở đây. Ngô Đồng đi qua phòng khách đến ban công, quả nhiên thấy người đàn ông đang đứng ngắm biển.



Tần Qua quay đầu thấy Ngô Đồng đang kéo cửa đi ra ban công, anh cười rồi vươn tay ôm cô vào lòng.



“Chào buổi sáng.” Dường như Tần Qua rất thích ôm cô như vậy.



“Chào buổi sáng.” Ngô Đồng mỉm cười dịu dàng với anh.



Người đàn ông cúi đầu hôn nhẹ lên cánh môi hồng hào của vợ mình, quen cửa quen nẻo cạy mở hàm răng của Ngô Đồng, cảm giác được người trong ngực cũng phối hợp với mình liền không kịp chờ đợi mà hôn sâu hơn.



Hai tay Ngô Đồng chống lên lồng ngực của Tần Qua, nhủ thầm kỹ thuật hôn của người đàn ông này càng ngày càng điêu luyện rồi, cô ngẩng đầu muốn nói chuyện thì bỗng nhiên bắt gặp ánh mắt nóng như toát ra lửa của anh đang chăm chú nhìn mình.



“anh nhìn đi chỗ nào vậy.” Ngô Đồng đẩy Tần Qua, lấy tay che kín áo ngủ, trừng mắt tức giận nhìn anh.



Vẻ mặt Tần Qua tiếc nuối không hề giấu diếm.



“Đồ háo sắc!”



“Nhìn vợ mình mà cũng bị coi là đồ háo sắc hả?” Tần Qua cảm thấy thật oan ức.



“Nhìn mặt của anh thật là …”



“Cổ áo ngủ rộng, em kéo lại cũng vô ích thôi, vả lại cũng đâu phải là anh chưa thấy qua.” Tay phải Tần Qua giơ lên làm động tác nắm nắm “anh đã được sờ qua rồi mà … rất mềm đó.”



Ngô Đồng thực sự không nghe nổi những lời đùa giỡn lưu manh như vậy, đá cho Tần Qua một cú rồi chạy nhanh vào phòng thay quần áo.



Tần Qua làm động tác đau đớn vì chân bị đá nhưng trong lòng thì lại tươi như hoa



Dù sao đã dậy sớm nên hai người thay đồ thể thao đi chạy bộ, Ngô Đồng chưa thực sự hồi phục nên chỉ chạy được mấy bước thì dừng lại. Tần Qua dừng lại nhíu mày “Sao mới có một đoạn ngắn mà em đãkhông chạy nổi rồi?”


Tần Qua cảm thấy vợ mình đã hay tức giận vô cớ mà còn không thành thật nữa, rõ ràng khi nãy côthích muốn chết mà.



“Được rồi, nếu dậy sớm được thì em sẽ chạy cùng anh.” Cuối cùng Ngô Đồng cũng không đành lòng từ chối anh, hơn nữa cô thấy chạy bộ xong tinh thần cũng rất thoải mái. Tần Qua cười hài lòng, vợ mình quả nhiên là thích sờ cơ ngực của mình nhưng lại hay thích vòng vo. Nhưng mà … mình nghe là hiểu được nha.



Mấy ngày nữa trôi qua, sức khỏe của Ngô Đồng đã hoàn toàn bình phục, tiếp theo là kế hoạch lặn biển. Trước đó, Tần Qua muốn dạy Ngô Đồng biết bơi.



Hôm nay, Ngô Đồng thay một bộ đồ tắm tươi mát, đáng yêu, bên ngoài mặc một cái váy bằng lụa mỏng. Khi bước ra khỏi phòng tắm thì thấy sắc mặt của Tần Qua đen lại.



“Em muốn mặc như vậy đi ra ngoài.”



“Hôm nay học bơi mà, đương nhiên phải mặc đồ tắm.”



“Bình thường anh muốn xem ngực em một chút thì em giấu giấu diếm diếm, hôm nay lại mặc đồ lộ ra như thế này.” Chỉ cần nghĩ đến việc vợ mình mặc đồ lộ ngực lộ chân cho người đàn ông khác nhìn, Tần Qua muốn đánh người.



“anh … Cái này đâu giống nhau.”



“Cái gì mà không giống nhau?” Tần Qua lại gần Ngô Đồng, ánh mắt từ trên cao nhìn chằm chằm vào mảng da ngực trắng như tuyết của Ngô Đồng lộ ra, lên giọng “Của em chỉ có thể cho anh nhìn.”



Ngô Đồng thấy Tần Qua lại nhìn chằm chằm ngực mình, phản xạ có điều kiện che ngực.



“Đấy em xem, em lại giấu.” Tần Qua biểu lộ ‘anh đã bắt được chứng cứ rồi nhé’.



“…” Ngô Đồng cảm thấy đối với việc này, mình và người đàn ông có tính chiếm hữu cao này căn bản là không có tiếng nói chung, chỉ có thể trợn mắt nhìn anh “Vậy em mặc cái gì để bơi.”



Tần Qua suy nghĩ một lát, để Ngô Đồng lại rồi đi ra ngoài, nửa tiếng sau quay lại trên tay là một bộ đồ lặn.



Ngô Đồng mặc bộ đồ lặn vào, cảm thấy nóng không chịu nổi. Còn Tần Qua thấy Ngô Đồng mặc đồ lặn kín đáo nhưng lại làm thân hình có lồi có lõm của cô như ẩn hiện, rối rắm một lúc, cuối cùng thỏa hiệp “Được rồi, chúng ta tìm một bể bơi ít người đi.”



“anh dứt khoát mang em khóa ở trong nhà là được rồi.” Ngô Đồng tức giận.



“Vậy được không?” Tần Qua ngẩng đầu hỏi.



“….”