Ông Xã Phải Được Dỗ Dành

Chương 21 :

Ngày đăng: 02:09 19/04/20


Hành trình ở nước T kết thúc, hai người định đi đến nước N để nhảy dù. Lúc nghe Tần Qua nói, Ngô Đồng kinh ngạc “Vì sao nhất định phải đến nước N nhảy dù?”



Tần Qua đáp ngay không chút nghĩ ngợi “Nếu đi du lịch trăng mật chỉ ở một nước, làm sao làm nổi bật được khí thế nhà giàu lắm của của anh.”



“Lời anh nói không giống của một chiến sĩ quân đội vì nước vì dân.” Ngô Đồng liếc anh.



“Vợ à, em đừng quên chồng em xuất thân từ gia đình danh giá giàu có.”



“Em chẳng nhìn ra.”



Mặc dù nói vậy nhưng sáng hôm sau, Ngô Đồng vẫn dậy sớm để thu dọn hành lý. Khi đang thu dọn được một nửa thì tiếng điện thoại di động bỗng vang lên. Ngô Đồng cầm điện thoại lên xem thì phát hiện người gọi là bạn tốt Lý Mẫn của mình, Ngô Đồng cười bắt cuộc gọi video “Mẫn Mẫn, cậu về nước rồi à?”



Đầu video bên kia xuất hiện một cô gái với mái tóc ngắn hiện đại, vui vẻ đáp lại “Bạn yêu, có nhớ tớ hay không?”



“Đương nhiên là … nhớ rồi.” Ngô Đồng vui vẻ cười.



“Đừng nói nhảm, đi nước ngoài du lịch mà không chờ tớ cùng đi, cậu đi đâu chơi, sao trên vòng bạn bè không thấy một tấm hình nào, không phải là cậu lừa tớ đó chứ.”



“không tin tớ hả, giờ tớ đang ở khách sạn nè, để tớ cho cậu coi.” Ngô Đồng cầm di động đi dạo mộtvùng quanh phòng, sau đó đến chỗ cửa sổ sát đất, quay ống kinh về phía biển.”không lừa cậu chứ.”



“Oa, cậu còn ở phòng khách sạn cao cấp, … í, không phải là cậu nói Tiểu Nguyên bị bệnh phải tốn nhiều tiền chữa bệnh lắm sao? Làm sao mà có tiền đi du lịch, ở khách sạn hạng sang thế này?” Lý Mẫn truy hỏi “Mặt mũi lại tươi cười hồng hào thế kia, cậu đang yêu đương phải không?”



“Khi nào về tớ sẽ kể cho cậu.” Vì việc liên hôn này quá đột ngột mà cô cũng không muốn người khác biết chuyện, lại thêm thời gian đó Mẫn Mẫn lại đi công tác nước ngoài nên Ngô Đồng vẫn chưa nóichuyện với bạn thân.



“Trở về mới kể, tớ hỏi cậu, hiện giờ bên cạnh cậu có đàn ông phải không?” Lý Mẫn híp mắt hỏi.



Lúc này Tần Qua đã thu dọn gần xong, đã thông báo cho khách sạn trả phòng và đặt xe ra sân bay, anhđẩy cửa vào giục Ngô Đồng “Em thu dọn xong chưa? Chúng ta sắp phải khởi hành rồi.”



“A, gần xong rồi.” Ngô Đồng đáp.



“Giọng nói của đàn ông?” Đầu bên kia, Lý Mẫn không còn bình tĩnh, làm Tần Qua kinh ngạc nhìn sang.
Tần Qua buông tạp chí, thấy Ngô Đồng mặc áo ngủ nằm bên cạnh mình, một mảng da thịt trắng như tuyết như ẩn như hiện làm anh choáng váng, không kìm chế nổi mà xoay người đè lên.



Trong nháy mắt, người Ngô Đồng cứng đờ “anh … anh không mệt sao?”



Tần Qua cảm nhận được Ngô Đồng cứng người lại, nội tâm thật chua xót, xem ra lần trước đã dọa vợ mình sợ quá rồi, tuy ngoài miệng cô ấy nói không sao, nhưng phản ứng của thân thể vẫn là thành thậtnhất.



“Đúng là anh mệt, nhưng mà không hôn em thì anh không ngủ được” Tần Qua cúi đầu cười.



Ra là chỉ hôn một cái thôi, Ngô Đồng thả lỏng người. Thấy Ngô Đồng đã thả lỏng, Tần Qua cúi người, không như mọi ngày hôn lên môi Ngô Đồng mà thong thả chen vào trong cổ áo ngủ của cô, khẽ hôn lên gò bồng đảo no đủ của vợ mình. Thân thể Ngô Đồng vô thức cong lên, cả người tê dại như bị điện giật. Tần Qua cũng động tình, hai mắt đỏ lên, mong chờ nhìn Ngô Đồng. Ngô Đồng thấy biểu cảm quen thuộc của người đàn ông, sắc mặt lập tức trắng bệch, hình ảnh của đêm hôm đó lại hiện lên, thân thể bắt đầu không khống chế được mà run lên. Cảm giác người trong ngực mình run rẩy, ham muốn trong mắt Tần Qua lui dần, anh chống thân thể lên, định rời khỏi người Ngô Đồng đi ra ngoài.



“Tần Qua.” Ngô Đồng bỗng nhiên đưa tay kéo anh lại, giống như hạ quyết tâm “Em không sao.”



Mặc dù, đêm đó những việc đã qua vô cùng hỏng bét, nhưng Ngô Đồng cũng biết đó là do Tần Qua không khống chế được cảm xúc của mình. Sau lần đó, Tần Qua mặc dù hay động tay động chân chiếm tiện nghi của mình, nhưng trừ hôn ra anh cũng không có hành động gì khác. Ngay cả khi mình mượn cớ đuổi anh ra phòng khách ngủ, anh cũng thành thành thật thật chấp hành.



Ngô Đồng biết trong thâm tâm Tần Qua cũng không muốn tổn thương mình, anh chỉ sợ mình khôngkhống chế nổi bản thân. Nhưng hai người đã là vợ chồng thì sinh hoạt vợ chồng là không tránh khỏi. Mặc dù Ngô Đồng sợ hãi nhưng cô hiểu rõ, việc này mình cần dũng cảm hơn một chút, ai bảo ông xã mình lại có bệnh như vậy chứ.



“anh chỉ hôn em thôi.” Tần Qua định bỏ tay Ngô Đồng ra.



“anh …” Ngô Đồng đỏ mặt lên “Em đã đồng ý rồi mà anh là đàn ông mà còn lằng nhà lằng nhằng cái gì.”



Người đàn ông bị Ngô Đồng kích thích, thân hình đang chống bên người cô trầm xuống làm Ngô Đồng hoảng sợ mà kêu lên. Mặt Tần Qua chôn trên ngực Ngô Đồng, hô hấp nóng bỏng phun trên ngực cô, làm cô nổi cả da gà, kích thích da thịt đỏ hồng một mảnh. Tần Qua cố gắng khắc chế dục vọng của bản thân, hai tay chống bên hông Ngô Đồng nắm lấy ga giường. không được, vẫn chưa được, Tần Qua có cảm giác mình không thể chờ đợi mà muốn xé quần áo của Ngô Đồng sau đó đoạt lấy cô, xâm phạm cô, chà đạp cô. Trong đầu, dục vọng và lý trí không ngừng luân chuyển, Tần Qua cố gắng khống chế mà ngẩng đầu.



“Tần … Tần Qua.” Ngô Đồng thấy hai mắt người đàn ông đã đỏ ngầu, không nhịn được mà run rẩy. Tần Qua nhắm mắt lại, trong lòng cố hết sức một tia lý trí cuối cùng mà rời khỏi thân mình cô, vọt vào nhà tắm. Rất nhanh bên trong đã truyền đến tiếng nước chảy.



Ngô Đồng nằm trên giường, thở dài một hơi, nhìn vào phòng tắm ánh mắt vừa đau lòng vừa có chút may mắn khi thoát nạn. Tần Qua ở phòng tắm tắm nước lạnh thật lâu, thật lâu, lâu đến lúc anh ra khỏi phòng thì Ngô Đồng đã ngủ. Tần Qua ở trần, đứng bên giường ngắm nhìn vợ mình đang say giấc nồng. Đây là vợ của anh nhưng anh lại không dám đến gần cô. Lúc nãy, khi anh gần như không khống chế nổi thì hình ảnh thân thể đầy vết thương của cô trong đêm đó đã đánh thức anh. Tần Qua nhớ bác sĩ Lý đãnói, anh không thể chịu được khi người khác ở gần vì anh đã một thời gian dài một mình trong hoàn cảnh nguy hiểm nên không có cảm giác an toàn. Nếu có một người tự nguyện ở cạnh anh, một người là một nửa của cuộc đời anh, anh sẽ chấp nhận cô một cách tự nhiên. Như vậy giờ anh đã có một nửa của cuộc đời mình, anh phải làm thế nào để đến gần cô đây? Tần Qua cô đơn xoay người, đi ra khỏi phòng khách.



Có lẽ ban ngày trên máy bay ngủ nhiều nên rạng sáng đột nhiên Ngô Đồng tỉnh giấc, phát giác nửa giường bên cạnh mình trống không, cô chậm rãi xuống giường, cẩn thận mở cửa phòng ngủ. Nhìn thấy thân hình cao lớn của người đàn ông chen chúc trên chiếc ghế sô pha, Ngô Đồng bỗng nhiên cảm thấy khó chịu nhưng cũng chỉ biết giả vờ như không có gì, một lần nữa khép cửa phòng lại.



Mà Tần Qua đã bị đánh thức cũng không ngủ lại, cho đến khi tia nắng đầu tiên chiếu vào phòng, Tần Qua điềm nhiên như không có việc gì đánh thức Ngô Đồng dậy chạy bộ. anh hi vọng mỗi ngày một tốt hơn.