Ông Xã Phải Được Dỗ Dành

Chương 23 :

Ngày đăng: 02:10 19/04/20


Khi hai người về nước cũng không báo cho ai đi đón, Tần Qua vừa đẩy hành lý vừa nắm tay vợ mình bước đi trong hân hoan, dường như đi du lịch trăng mật một chuyến về cả người anh đã được tưới thêm luồng sinh khí mới. đi được mấy bước liền quay đầu qua Ngô Đồng cười một cái, Ngô Đồng nhịn khôngđược muốn che mặt, thật là không muốn đi chung với đồ ngốc này.



Rốt cục cũng ngồi lên xe Jeep, Ngô Đồng nghiến răng nhìn Tần Qua “Chúng ta về nhà cất hành lý hay qua đón Phi Phi trước.”



“Chúng ta đón Phi Phi trước đi, thằng nhóc đó chắc mong chờ lắm rồi.”



“không phải anh nói Phi Phi chỉ biết cúi đầu chơi ghép hình thôi sao?” Ngô Đồng vẫn nhớ lần trước mình giục anh gọi điện cho Phi Phi, người đàn ông này còn có bộ dạng không tình nguyện.



“Trước khi anh đi đã hứa với Phi Phi, đi về liền đến đón nhóc.” Tần Qua đáp “Có gọi điện hay khôngkhông quan trọng nhưng đã hứa với con thì phải giữ lời.”



Ngô Đồng ngoài ý muốn nhìn Tần Qua, không ngờ người đàn ông này có một mặt nghiêm chỉnh như vậy.



“Có phải trong nháy mắt em cảm thấy người đàn ông của mình thật đẹp trai?” Tần Qua còn không biết xấu hổ khoe khoang.



“anh lo lái xe đi.” Ngô Đồng tức giận.



Tần Qua cười quay đầu, nhìn đường phố đông đúc cũng không thấy tâm trạng bực bội nữa, có lẽ đúng như lời bác sĩ Lý đã nói, mọi việc sẽ dần dần tốt đẹp.



Xe đến Hoàn Sơn Phỉ Thúy đã là năm giờ chiều, mọi người trong nhà họ Tần đều ngồi ở phòng khách chờ, mẹ Tần lo lắng bất an, chốc chốc lại nhìn ra cửa.



“Bà cũng đừng đi tới đi lui nữa, khi nào tụi nó về, bảo vệ cửa sẽ thông báo mà.” Ba Tần nhìn khôngđược mà nhắc nhở.



“Ông một chút cũng không lo lắng ha, cũng không biết Tần Qua về sẽ thành thế nào.” Mẹ Tần lo lắng “Còn Ngô Đồng nữa, không biết ở cùng Tần Qua có được không.”



Ba Tần nghe xong cũng lo lắng mà vuốt vuốt chân mày.



“Chắc là không có việc gì đâu mẹ, lần trước anh gọi điện về còn rất tốt mà.” Tần Hoài sáng suốt hơn, nói.



“Đó là gọi cho Phi Phi, trước mặt trẻ con thể hiện như vậy không nói được điều gì.” Mẹ Tần vẫn lòng dạ rối bời.



“Thưa ông, thưa bà, Đại thiếu gia đã về rồi.” một người làm chạy vào báo tin, cùng lúc đó là âm thanh tiếng cổng sắt mở cửa và tiếng động cơ xe ô tô vọng vào.



Mẹ Tần hồi hộp đứng lên, chẳng mấy chốc Tần Qua tay xách mấy giỏ quà bước vào, một hình ảnh không hài hòa khiến mẹ Tần bỗng thấy hoảng hốt.


Ăn sáng xong, Ngô Đồng thay đồ, từ chối Tần Qua đưa đi làm. Tần Qua ngồi ở ghế sô pha nhìn Phi Phi đang chơi rubic hỏi “Vì sao mẹ con nhất định phải đi làm?”



Phi Phi đương nhiên là không để ý đến người ba ngốc này.



“Chúng ta về phòng ngủ đi.” nói xong Tần Qua ôm Phi Phi về phòng ngủ, khóa cửa phòng rồi dặn “Nếu muốn đi đâu thì gọi ba dậy nha.”



Đúng vậy, Tần Qua dự định khi Ngô Đồng, anh sẽ ngủ bù. Tính toán thời gian ở nước N, Tần Qua đã ba ngày không ngủ ngon. Khác với mọi người, Phi Phi là người duy nhất mà Tần Qua có thể thả lỏng khi ở bên cũng là người duy nhất mà anh có thể ngủ được khi có Phi Phi bên cạnh.



Buổi sáng ngủ bù đã, buổi chiều hẹn bác sĩ Lý Vân Cảnh rồi đi đón vợ tan làm.



----



Gần như vừa bước vào văn phòng, Ngô Đồng đã bị Lý Mẫn chặn lại, Lý Mẫn hai tay chống nạnh hỏi Ngô Đồng “Cậu thành thật khai báo cho tớ.”



“Khai báo cái gì?” Ngô Đồng không hiểu mới sáng sớm mà nha đầu này đã bày trò gì đây.



“Còn khai báo cái gì …” Lý Mẫn tức giận, cả người đều áp lại gần Ngô Đồng, Ngô Đồng thực sự sợ cônàng đi giày cao gót 15cm mà đứng không vững sẽ đổ rạp lên người mình, nhanh vươn tay đỡ lấy bả vai cô nàng. Vừa đưa tay ra, cả người Lý Mẫn liền bùng nổ, chỉ vào chiếc nhẫn bên tay phải Ngô Đồng, hét to.



“Cậu kết hôn rồi???”



Ngô Đồng phản xạ che lỗ tai lại, Lý Mẫn làm sao dễ dàng buông tha như vậy, kéo tay phải Ngô Đồng, chỉ vào chiếc nhẫn hỏi “Chuyện gì đây?”



“Tớ kết hôn rồi.” Ngô Đồng nghĩ nghĩ rồi thành thật khai báo.



“Cậu thật sự kết hôn rồi???”



Ngô Đồng thực sự không chịu nổi giọng nói của Lý Mẫn, khoát khoát tay “Cậu bình tĩnh đã, nghe tớ giải thích.”



Tác giả có lời muốn nói:



Mẹ Tần: Con trai không đánh vợ, thật tốt.



Tần Qua: Tôi không đánh vợ, nhưng đánh tình địch.