Ông Xã Phải Được Dỗ Dành

Chương 33 :

Ngày đăng: 02:10 19/04/20


Ngô Đồng ở cửa công ty lề mề với Tần Qua mười phút đồng hồ mới ngăn được người đàn ông này có ý định vào công ty trực tiếp phát kẹo cưới cho mọi người. Nếu thật sự để anh bế Phi Phi cùng đi, một nhà ba người cùng đi phát kẹo cưới cho đồng nghiệp của cô, không biết là hình ảnh này phô trương đến mức nào.



Khoảng mười giờ sáng, Ngô Đồng nhận được điện thoại báo cô có chuyển phát nhanh chờ trước cổng, Ngô Đồng đoán chắc là người giao kẹo cưới đến nên đi xuống. Khi cô đi đến trước cửa công ty, anhnhân viên giao hàng để hai thùng giấy đến, Ngô Đồng kí nhận, thuận tiện mở một thùng ra xem. mộtluồng khí lạnh bay lên, socola đã được đóng gói rất đẹp, vì để phòng socola bị tan chảy, cửa tiệm còn để một ít nước đá khô vào.



“Chị Ngô Đồng, socola này chị mua sao?” cô bé ở quầy tiếp tân nhìn thấy một thùng giấy toàn socola, hai mắt đều phát sáng.



Ngô Đồng cười cười, lấy ra một gói, nói “Tặng cho em, kẹo cưới của chị.”



“Cám ơn chị.” cô bé nhận lấy, cám ơn rồi mới phản ứng lại “Kẹo cưới của ai?”



“Chị mời em ăn, vậy em nói kẹo cưới này là của ai?” Ngô Đồng nháy mắt.



“Chị Ngô Đồng, chị kết hôn rồi hả?” cô bé không thể tin, hét to.



“Đừng kêu lớn như vậy chứ.” Ngô Đồng bị tiếng hét của cô bé làm giật mình.



cô bé chỉ là quá mức kinh ngạc, lúc này mới ý thức được sự thất lễ của mình, dùng tay che miệng rồi nóinhỏ “Em chỉ quá mức kinh ngạc thôi.”



Ngô Đồng không giải thích thêm, nhìn hai thùng giấy, thấy mình ôm lên không nổi liền gọi điện cho Lý Mẫn. Chỉ một lát, Lý Mẫn trên đôi giày cao chót vót bước đến, nhìn hai thùng socola, đầu tiên là nhíu mày, sau đó chậc chậc cảm thán “thật là người có tiền mà, dám mua socola Believe làm kẹo cưới.”



“Đừng lắm lời nữa, nhanh phụ mình ôm một thùng để mình đi phát cho mọi người.” Ngô Đồng vừa nóivừa ôm một thùng lên.



“Socola Believe một hộp là một ngàn bảy, một viên ít nhất cũng 60 tệ, tớ đang tính chỗ này hết bao nhiêu tiền.” Lý Mẫn trêu chọc.



“A???” Vừa bóc gói socola, cô bé tiếp tân cầm ba viên socola trên tay hoảng sợ nói “Ba viên socola trêntay em … cũng phải 200 tệ đi.”



“Đúng vậy đấy em gái ạ.” Lý Mẫn ôm thùng giấy, nghiêm túc gật đầu.



“Quả nhiên nhà thiết kế kiếm được nhiều tiền.” Lập tức trong ánh mắt cô bé tiếp tân ánh lên ngọn lửa, nhất định phải kiên trì cố gắng học tập, phấn đấu trở thành nhà thiết kế mới được.



“Đúng vậy, cố gắng học tập cho giỏi nha em.” Ngô Đồng nói xong, ôm thùng giấy đi trước.



Lý Mẫn cũng cho cô bé tiếp tân ánh mắt khích lệ, ôm thùng giấy còn lại đi theo.



Hai người cứ vậy đi từng phòng phát kẹo cưới, chẳng mấy chốc, tin tức nhà thiết kế chủ lực của KISS đãkết hôn, gả cho một đại gia lắm tiền nhiều của đã được lan truyền nhanh chóng.



Có người quan hệ tốt, nhận kẹo cưới rồi nói chúc mừng cô, tiếp tục làm việc.



Có người ghen tị, nhìn socola trong tay, nói mát “Đâu ai biết chồng cô ấy như thế nào, có khi là ông già đầu hói bụng phệ cũng nên.”



Nhưng Ngô Đồng hoàn toàn không quan tâm, lấy thùng socola đẩy đến trước mặt Lý Mẫn “không phải là cậu thích nhất là socola sao, ưu tiên cho cậu lấy nhiều hơn mọi người.”



“Vậy tớ phải lấy thêm mấy gói, hi vọng được dính ít không khí vui mừng của cậu.” Lý Mẫn lấy trong thùng ba gói kẹo, sau đó hỏi “Kẹo cưới này là cậu chọn hay chồng cậu chọn.”



“anh ấy chọn.” Ngô Đồng nhớ đến tình huống lúc đó, không nhịn được nở nụ cười.




“Em … Bọn em không gặp khó khăn gì đâu.” Trước đây Đại Hữu đã bị Tần Qua chỉnh đốn không ít lần, thấy sắc mặt của Tần Qua xấu đi, cậu ta vẫn còn ngơ ngác.



“không có khó khăn?” Tần Qua cả giận “Khi cha mẹ Tiểu Tống bị bệnh, sao không tìm tôi. Hai mươi vạn kia là để cho các cậu ổn định cuộc sống gia đình, nhưng với tôi hai mươi vạn đó không đáng kể chút nào. Còn Tiếu Tử nữa, trinh sát tốt nhất đại đội mà bây giờ phải mang ơn người ta mà đi làm bảo vệ cho công trường hay sao?”



“Đội … Đội trưởng.” Đại Hữu bị dọa sợ, nói chuyện hơi lắp bắp.



“nói!” Tần Qua cảm thấy có một ngọn lửa đang chạy toán loạn trong cơ thể.



“Bọn em không phải không muốn đi tìm anh, chỉ cho rằng những việc đó bọn em có thể tự giải quyết nên không muốn phiền đến anh.” Đại Hữu thận trọng nói “Vả lại, lúc đó mọi người ở tiểu đoàn đều nói… À, trợ lý tiểu đoàn nói trong thời gian này không nên xuất hiện trước mặt anh, sợ kích thích đến anh.”



“Kích thích tôi? Sợ tôi tự sát?” Tần Qua cười lạnh lùng.



“không phải … việc này …” Mồ hôi lạnh của Đại Hữu ứa ra, cuối cùng nhìn thấy trên bàn đầy socola, mới nhớ tới mình đến đây để chuyển phát nhanh, liền nói “A, đội trưởng, không phái anh muốn chuyển phát nhanh sao? Để em tranh thủ thời gian đưa đi giao, không thì đến tối cũng không kịp.”



Tần Qua nhìn đống socola đầy bàn, lửa giận mới hòa hoãn xuống một ít.



Đại Hữu vội vàng xuất hóa đơn chuyển phát nhanh đã chuẩn bị trước, dán lên từng gói socola rồi cẩn thận bỏ vào rương chuyển phát nhanh, rồi hỏi “Đội trưởng, có việc gì mà anh gửi nhiều socola vậy?”



“Phát kẹo cưới.”



“Kẹo cưới?” Đại Hữu kích động suýt nữa thì vứt luôn cái rương chuyển phát nhanh trên tay “Bọn em có chị dâu rồi?”



“Giữ chắc vào.” Lông mày Tần Qua nhảy lên.



“Ha ha ha …” Đại Hữu lại chằng kỹ cái rương, kích động đến mức tiếng địa phương cũng nói ra “Choa quá kích động, bọn choa không nghĩ đội trưởng nhanh như vậy đã kết hôn rồi.”



Tần Qua biết Ngô Đồng cũng thích ăn socola, thế là hôm nay mua dư thêm mấy gói về, lúc này lấy ra, bỏ vào một cái túi giấy đưa cho Đại Hữu “Giúp tôi phát cho các anh em.”



“Vâng ạ.” Đại Hữu vui vẻ nhận lấy.



“Chờ khi nào có thời gian, tôi và chị dâu mời các cậu ăn bữa cơm.” Tần Qua nói.



Sau khi Đại Hữu ôm hai cái rương đi rồi, Tần Qua ngồi lặng lẽ một hồi lâu, sau đó đột nhiên cởi áo, ở trong sân điên cuồng đấm bao cát, cho đến khi màn đêm buông xuống, sức lực cạn kiệt.



Lúc Ngô Đồng về đến nhà, đập vào mắt chính là cảnh này.



Tác giả có lời muốn nói:



Ngô Đồng: Chẳng lẽ lại phát bệnh rồi.



Tần Qua: Muốn phát hỏa.



Đại Hữu: Có người muốn để ý chị dâu, anh em chúng ta xông đến xử lý hắn.