Ông Xã Phải Được Dỗ Dành

Chương 41 :

Ngày đăng: 02:10 19/04/20


Ngô Đồng vừa về đến nhà, trông thấy Phi Phi đã hai ngày không gặp, đang ngoan ngoãn ngồi ở ghế sô pha nhìn mình cười. Đáng yêu đến mức làm cô bỏ ngay túi xách xuống ôm lấy Phi Phi hôn khôngngừng. Chờ hôn đủ rồi, buông cậu nhóc ra mới phát hiện khuôn mặt nhỏ của cậu đã đỏ rực, trong đôi mắt trong trẻo vừa vui sướng vừa ngượng ngùng.



Ngô Đồng như phát hiện điều lạ lại hôn mặt cậu nhóc một cái.



“Tới khi nào thì em mới chủ động hôn anh như vậy.” Chứng kiến bà xã cuồng hôn con trai từ nãy đến giờ, Tần Đại thiếu chua chua nói.



“Nếu anh cũng trở thành bé năm tuổi, mỗi ngày em đều ôm, hôn anh.” Ngô Đồng tức giận nói.



“Trí thông minh năm tuổi được không?”



“Đó là bị thiểu năng, sẽ bị người khác ghét bỏ.” Ngô Đồng cố ý chọc giận anh.



“…” Tần Đại thiếu bị chọc giận, giữ chặt lấy bà xã, chính mình hôn thật mạnh lên môi cô.



Ăn cơm tối xong, dỗ Phi Phi đi ngủ, hai vợ chồng ngồi trên ghế số pha trong phòng khách nói chuyện việc Tần Qua mở công ty. Tần Đại thiếu kể lại chuyện vì sao mình gặp được Đại Hữu, vì sao nghĩ đến chuyện mở công ty, cùng với việc bây giờ chưa xác định loại hình kinh doanh của công ty cho Ngô Đồng nghe.



“Đây là chuyện tốt, em ủng hộ anh.” Ngô Đồng nói “Mặc dù em chưa nhìn thấy tận mắt, nhưng em biết, phía sau sự phát triển phồn vinh của một quốc gia đều có xương máu của những người quân nhân anhdũng. Em cũng không hi vọng, khi những người lính xuất ngũ trở về, mang theo những thương tích trênthân thể mà còn sống vất vả hơn những người bình thường.”



“Đặc biệt là … trên người anh cũng có đầy các vết thương.” Ngô Đồng nói “Nếu như anh không phải là Tần Đại thiếu, không có bác sĩ Lý, em không thể tưởng tượng được hiện giờ anh như thế nào nữa.”



“Vợ à, anh không sao.” Tần Qua thấy hốc mắt của bà xã đã ửng đỏ, ướt nước, nhịn không được nắm chặt tay Ngô Đồng “Như vậy, anh sẽ không gặp em, em cũng sẽ không đau lòng.”



“anh …” Ngô Đồng có nhiều lời muốn nói, nhưng cuối cùng cô chọn nói ra câu có tính uy hiếp nhất với Tần Qua “Nếu như không gặp anh, vậy em phải gả cho ai?”



“Em đừng khóc mà.” Tần Đại thiếu thấy nước mắt của bà xã sắp trào ra, trong lòng cảm thấy vừa ngọt ngào vừa đau lòng “Chúng ta không giả thiết nữa, lấy đâu ra mà nhiều ‘nếu như’ như vậy chứ.”



Ngô Đồng vất vả ổn định cảm xúc, rất nhanh nghĩ đến một vấn đề “Sau này anh chuẩn bị mở công ty sẽchắc chắn rất bận rộn, vậy thì Phi Phi phải làm sao bây giờ?”



Tần Qua không phải là không nghĩ đến vấn đề này nhưng mà anh vẫn chưa tìm ra được phương án nào tốt, nói “Phi Phi rất ngoan ngoãn, đưa nhóc đến đâu chỉ cần đưa cho nó cục rubic thì nó có thể chơi cả ngày. anh nghĩ là anh vẫn mang Phi Phi đi theo, còn nếu không được thì anh sẽ đưa Phi Phi đến Hoàn Sơn Phỉ Thúy nhờ mẹ trông con.”



“anh không nghĩ đưa Phi Phi đến trường học sao?” Ngô Đồng nhíu mày hỏi.



“Tình hình của Phi Phi không thích hợp đi học.” Phi Phi không thích nói chuyện, không thích tiếp xúc với người khác, lại yếu đuối như vậy, nếu đi học chắc chắn sẽ bị người khác bắt nạt, Tần Qua không yên lòng.




“Quan trọng nhất chính là …” Tần Qua cười “Trong các công ty con của Tần thị cũng có công ty bất động sản.”



“anh định …” Ngô Đồng phản ứng rất nhanh.



“Lúc trước Tần Hoài đã nói với anh.” Tần Qua cười gian trá “Nếu như anh cần hỗ trợ thì lúc nào cũng có thể đi tìm chú ấy.”



“Ở Đế Đô này, một phần mười các tòa nhà, cao ốc đều có sự tham gia của Tần thị. Tài nguyên tốt như vậy không tận dụng thì thật phí của giời.”



“anh gian xảo quá đi, còn biết đi cửa sau nữa hả.”



“Có một đội ngũ bảo vệ như của công ty anh thì chỉ có những cơ quan trọng yếu của chính phủ mới có thể có trình độ như vậy đó.” Tần Qua không đồng ý “anh và Tần thị là hai bên cùng có lợi, sao em lại có thể nói là đi cửa sau.”



Có phải người đàn ông nào khi theo nghiệp kinh doanh, đều trở nên “hoa ngôn xảo ngữ”, “miệng lưỡi lưu loát” như vậy sao.



“Vợ à, có phải em cảm thấy anh đặc biệt thông minh không?” Tần Đại thiếu ngoắc ngoắc đuôi cầu khích lệ.



“Đúng vậy, đúng vậy, anh thông minh nhất.” Ngô Đồng cười qua loa “Để thưởng cho anh, tối nay em làm thịt kho tàu nha.”



“So với thịt kho tàu, anh …” Người đàn ông hài lòng, lấy lòng bà xã nhà mình.



So với các loại khích lệ, anh chỉ muốn được em hôn anh.



Nó làm anh cảm thấy phấn khích hơn bất kì thứ gì.



Tác giả có lời muốn nói:



Tần Qua: Tôi muốn vùng lên, tôi muốn phấn đấu, thực ra tôi rất thông minh.



Ngô Đồng: Em vẫn thích bộ dạng ngốc nghếch trước đây của anh hơn.



Tần Qua: Về nhà anh sẽ biến thành ngốc.